26/05/2022
Tự dưng trầm cảm thì làm gì..
Trước Tết, tôi tụt dốc cảm xúc nghiêm trọng. Nghiêm trọng đến mức lần đầu tiên trong đời tôi không tự kéo mình đứng dậy nổi nữa. Phương án tận cùng tôi từng thử cho những lần bế tắc trước là “nghỉ ngơi" lại được áp dụng. Nghỉ tuyệt đối: không đi làm, không gặp ai, bỏ hết mọi thứ “ít quan trọng" để tập trung vào những gì tôi nghĩ là quan trọng nhất lúc đó. Nhưng rồi, kể cả điều quan trọng nhất tôi cũng đành bỏ nốt. Tôi, không còn muốn làm gì nữa hết.
Cái trạng thái ấy, về sau tôi hiểu, đó là trầm cảm.
Bây giờ tôi hiểu được sự tức giận và khó chấp nhận của những người sống bên cạnh một người trầm cảm. Họ không thể nào hiểu được, tại sao đang yên đang lành, vui vẻ sung túc, không ai chọc ai quấy, tự dưng mắc gì trầm cảm? AI LÀM GÌ mà trầm cảm? Yeah, đúng, không ai làm gì hết. Nó là vậy đó. Không có gì ghê gớm hết, chẳng qua là tích tụ đủ những sự khó chịu rồi thì cơ thể sẽ đóng băng lại thôi. Có một loại trầm cảm đến từ nguyên lí như vậy, và đó chính xác là những gì tôi trải nghiệm.
Tôi mang nhiều khúc mắc và chất chứa đến với The Domdom Healing Garden. Tôi có rất nhiều sự không ổn về cảm xúc, về những trải nghiệm tổn thương tuổi thơ,... Tôi mang tất cả đến đây giải quyết tới bến.
Đã trải qua nhiều khoá học ở nơi khác và đọc nhiều sách, nhưng khi đến với Domdom tôi mới nhìn rõ được cách những tổn thương xuất hiện, tồn tại và chi phối cuộc sống của mình. Cơ chế của nó xuất sắc tới độ dù đọc bao nhiêu sách, gặp bao nhiêu người, nỗ lực bao nhiêu bao nhiêu đi nữa thì tôi cũng không xử lí được - vì tôi chưa bao giờ hiểu cách nó vận hành cả.
Cái tôi mang về sau cuộc hành trình rất nhiều. Đại để sau workshop 1 và 2 (nhận thức bản chất con người, lí do cảm xúc và niềm tin tồn tại) thì đến bây giờ tôi biết CHẤP NHẬN - nhiều hơn so với trước đây. Không có nghĩa rằng tôi trở nên yêu thương tất cả và không khó chịu với bất cứ điều gì. Tôi chấp nhận mình kể cả như thế. Một sự chấp nhận đến từ bên trong chứ không phải lí trí, vì tôi biết rằng ai cũng đáng được yêu thương và họ chỉ đang hành động như thế vì những mô thức tổn thương còn chi phối.
Trở về từ khoá học, tôi đã có thể đủ dũng cảm và năng lượng để quay trở lại làm việc. Tôi gieo những hạt giống mới và một trong số đó đã sớm quay về dưới hình hài chuyến retreat chữa lành tiếp theo. Tôi biết mình đã được chữa lành phần nào, bởi khi nó đến, tôi đã đón nhận ngay mà không còn chần chừ sợ hãi nữa.
Nhắc lại lần nữa thì tôi thấy hành trình này hay ho vô cùng. Có những tổn thương không phải cứ nhìn thấy đó, biết đó, cố gắng lạc quan vui vẻ lên thì nó sẽ qua đi. Việc nhận thức về tổn thương là chưa đủ để an lạc. Chúng ta cần chữa lành. Với những người đang thương tổn, tôi tin là tín hiệu được gieo từ vũ trụ luôn đến với bạn. Sẽ đến một lúc bạn nhận đủ thông điệp và cảm thấy an toàn để bước đến chăm sóc chính cuộc đời mình, sâu sắc từ bên trong.
------
"Những chú Domdom nhỏ kể chuyện" là album lưu trữ những dòng chia sẻ chân thật và đầy xúc cảm từ học viên The Domdom Healing Garden. 💚