08/01/2021
Nơi tuổi thơ tôi lớn lên ... Một thung lũng nằm sâu trong cánh rừng già nguyên sinh và tách biệt với phần còn lại , nơi mà ngày xưa ít ai biết đến ... nó yên bình và đẹp như một bức tranh vậy . Nhớ ngày còn bé chúng tôi không có đồ chơi kiểu như trẻ con bây giờ , bọn tôi chơi cù , khăng , đá bóng bằng cách làm quả bóng bằng bàng quang con lợn rồi treo gác bếp , khi nào nó khô thì chúng tôi mang ra thổi thành quả bóng ( cái này chắc các bạn nghe rất lạ này ) , đá cầu thì phải đợi nhà thịt con gà trống to đãi khách mới lấy cái lông đuôi của nó làm mới có cầu đá . Ngày đó không có điện như bây giờ , hầu hết là đèn dầu , đèn măng sông , nhà nào khá giả thì có máy phát điện bằng sức nước , bọn trẻ con chúng tôi thời đó toàn đi bắt đom đóm về bỏ vào cái chai để học bài ... Thời trang ngày đó là quần ống loe bằng cái bánh xe bò , là những đôi tổ ong đi mấy năm , khi nào nó rách bố tôi thường lấy que sắt hơ nóng rồi hàn lại ...! Những tháng ngày đi chăn trâu , ra ngoài đồng hun chuột , ở đây có hang dơi , thời ấy dơi nhiều vô kể , cứ đến mùa là cả làng ra đi bắt kiểu lễ hội ấy , rồi mang về chia nhau ... Ẩm thực ngày đó là những chú cá khoẻ mạnh ngoài suối , là những chú gà chạy trên đồi , những chú vịt bơi cả ngày ngoài suối ( chuẩn vịt Thái ) còn vịt Cổ Lũng khác , rồi món rêu đá thơm ngon nhức mũi , là những búp măng đắng ông bà lên rừng hái về ..
Kể ra kí ức tuổi thơ chắc cả ngày không hết .. Ấy vậy mà đã gần 30 năm rồi , thời gian trôi nhanh quá , những kỉ niệm đẹp về tuổi thơ vẫn mãi in sâu trong tâm trí của tôi , tôi muốn con cái của tôi sau này sẽ có tuổi thơ đẹp và yên bình như người cha , ông ... Giờ tôi là hướng dẫn viên người dân tộc bản địa và còn rất nhiều điều thú vị nữa mà tôi sẽ kể cho các bạn nghe , thân quen với tôi mà lại rất lạ đối với các bạn về một Pù Luông nguyên bản ...!
Nếu ai đó có hỏi tôi về nơi đẹp và hoàn hảo nhất thì đó là quê hương nơi tôi sinh ra và lớn lên thành người 🥰