02/11/2022
NHẬN PHÒNG Ở KHÁCH SẠN HÃY CẨN THẬN VỚI MÁNH KHÓE NÀY, ĐỪNG BAO GIỜ DỄ DÀNG MỞ CỬA CHO NGƯỜI LẠ
Chuyện này xảy ra tầm khoảng 5 - 6 năm trước, khi đó tôi và bạn gái cũ đang yêu xa, nhân dịp nghỉ lễ thì cùng nhau đi du lịch. Chúng tôi ở trong 1 khách sạn, buổi tối khoảng 11 12h đói quá nên gọi đồ ăn. Sau khi shipper đến nơi thì tôi chạy xuống lấy đồ. Từ trong phòng đi ra cần ngang qua một đoạn hành lang ngắn, quẹo qua một ngã rẽ rồi lại đi thang máy xuống dưới. Sau khi lấy đồ ăn xong thì tôi quay lại, đúng vào lúc tôi bước ra khỏi thang máy chuẩn bị đi vào chỗ ngã rẽ thì thấy một người đàn ông trung niên đi từ phía đối diện tới, ông ta bước đi rất nhanh, hai mắt thì nhìn chằm chằm vào tôi, ánh nhìn của ông ta khiến tôi cảm thấy rất không thoải mái.
Sau khi đi lướt qua nhau, tôi bước tới cửa phòng mình và gõ cửa, bạn gái cũ hỏi: “Ai đó?”. Tôi đáp: “Anh”. Cửa vẫn không mở ra, cô ấy lại hỏi lại lần nữa “Ai?”. “Anh mà” - tôi trả lời đồng thời đọc tên của mình lên. Tôi thấy bạn gái cũ vẫn để nguyên dây khóa cửa, chỉ mở hé cửa ra một chút xác nhận, sau đó mới để cho tôi vào phòng. Tôi cứ nghĩ là cô đang đùa nên nói “Còn ai được nữa”. Kết quả tôi vừa vào thì cô ấy đã oán trách: “Em gọi cho anh sao anh không nghe máy?” “Em gọi anh á?” - vừa nói tôi vừa mở điện thoại lên xem, đúng là có vài cuộc gọi nhỡ từ cô ấy thật. “Chắc lúc đó ở trong thang máy nên tín hiệu không tốt, sao vậy?” “Nãy anh vừa đi được một lúc thì có người gõ cửa, em hỏi ai đấy thì người đó không trả lời mà cứ gõ mãi thôi, em gọi cho anh không được, một lúc sau thì người đó mới đi” - giọng nói cô ấy đã hơi nức nở. Nghe xong, tôi lập tức nghĩ đến người đàn ông trung niên kia, chắc chắn là ông ta! Giây phút đó bỗng nhiên tôi thấy rùng cả mình, da đầu tê rần. Lúc đó khi chạm mặt tôi đã thấy hơi khó hiểu rồi. Đêm khuya, người nhận phòng cực ít, lúc đi ra ngoài tôi chẳng nhìn thấy ai cả, chỉ đến lúc về mới gặp một mình ông ta. Lúc đó không nghĩ gì nhiều, bây giờ nhớ lại mới cảm thấy kinh hãi. May là bạn gái cũ của tôi có tâm lý đề phòng mạnh, nếu không thật không biết sẽ xảy ra chuyện gì!
Tôi ôm lấy cô ấy rồi liên tục an ủi, sợ cô ấy nghĩ nhiều nên tôi không kể chuyện gặp người đàn ông kia ra. Sau đó tôi và cô ấy cùng thống nhất đặt ra ám hiệu cho nhau, sau này nếu như lại gặp tình huống tương tự, chỉ khi nào đối phương đọc đúng ám hiệu thì mới mở cửa. Từ đó về sau, chúng tôi quả thật vẫn luôn tuân thủ nguyên tắc này mỗi dịp đi chơi xa.
Đêm hôm đó tôi không tài nào ngủ được, cứ nghĩ mãi về chuyện này, càng nghĩ càng thấy sợ. Chẳng lẽ bắt đầu từ lúc vào nhận phòng chúng tôi đã bị nhắm đến rồi sao? Nếu không làm sao ông ta biết được chúng tôi nhận phòng nào? Liệu có phải vẫn còn đồng bọn nào khác hoặc có móc nối với khách sạn? Nếu không thì sao ông ta biết thời gian tôi ra ngoài và quay lại? Tôi vừa ra khỏi phòng thì ông ta tới gõ cửa, chắc chắn là muốn lợi dụng thời điểm người khác dễ mất cảnh giác này để lừa bạn gái cũ mở cửa. Nhưng làm sao ông ta biết được lúc nào thì tôi ra ngoài? Lúc tôi đi không nhìn thấy người nào cả! Đến khi tôi quay về thì lại vừa khéo không để cho tôi nhìn thấy cảnh ông ta gõ cửa, cả quá trình này vỏn vẹn có 5 phút! Chẳng lẽ là thông qua camera giám sát? Người đó có mục đích gì? Tôi thực sự không dám nghĩ thêm nữa.
Vậy nên, khuyên mọi người nên cảnh giác khi ở khách sạn, đặc biệt là khi chỉ có 2 cô gái ở với nhau. Vì nếu như chỉ có 1 người thì nhất định sẽ rất đề phòng, nhưng ở 2 người, đặc biệt là trong tình huống 1 người rời đi, người còn lại nghe thấy tiếng gõ cửa sẽ dễ lơ là, tưởng là bạn mình quên gì đó nên quay lại, sau đó thì mở cửa luôn. Thế nên mọi người nhất định phải xác nhận chắc chắn là người quen của mình rồi hẵng mở cửa! Chú ý quan sát! Bảo vệ bản thân!
-Cá-