20/05/2020
…Người ta cứ nói đừng quá yêu
Người cứ nói đừng quá tin…
Đã có bao nhiêu người có ước mơ được đến Venice cùng người yêu một lần trong đời? Và quả thực, Venice xứng đáng với danh hiệu thiên đường cho những cặp đôi trên mặt nước.
Mình đến với Venice vào tuần thứ 2 khi đến Ý. Và con đường đến được Venice cũng thật là dài, thật nhiều chông g*i. Từ chỗ đỗ xe mình phải chuyến tiếp sang 1 chiếc bus khác đến Perugia. Từ Perugia, mình mua vé tàu để đi Venice.
Nói về hệ thống tàu ở Ý, cho dù nước Ý vẫn còn giữ những phong cách làm viêc cũ, dù cho mọi thứ khác như bus có khó khăn đến đâu, thì hệ thống tàu lửa lại cực kỳ thuận tiện. Mình đặt vé trước trên mạng bằng trang trenitalia.com, tới ga tàu chỉ cần dò mã chuyến tàu, rồi ra đúng platform đúng giờ là tàu tới. Nếu chuyến đó có delay cũng sẽ hiện rõ trên bảng thông báo luôn.
Mình đến Venice khá trễ, tầm 10h tối. Từ ga tàu, mình đón thêm 1 chuyến phà nữa là đến hostel. Chông g*i từ khúc này, mình đợi mãi không thấy tàu tới, đi tới đi lui, lạc mấy lần thì 11h đêm mình mới tới được hostel. Recommend cho các bạn đến Venice ở hostel Generator Hostel nha. Mặc dù bên kia bờ là trung tâm luôn nhưng hơi bất tiện là phải đi tàu qua. Đổi lại, hostel cực kì cool, buổi tối sau 10h có nhạc DJ, quầy bar cực kỳ chất, chỗ ngủ khá sạch và dân du lịch nghỉ ở chỗ này cũng cực kỳ ngầu luôn.
Venice vốn dĩ là một quần đảo với 118 đảo lớn nhỏ. Những con đường bằng nước biển cứ thế chạy quanh khắp lối đi vào thành phố; nhiều cây cầu nhỏ lớn và xe buýt nước được sử dụng cho mục đích di chuyển. Venice rất rộng lớn nhưng điểm đến chủ yếu có thể tham quan và chiêm ngưỡng kiến trúc thành phố là Venezia bao gồm 2 quận chính là San Polo và San Marco. Venice là thành phố đặc biệt khi bạn không thể tìm thấy một bóng dáng xe hơi nào. Đôi chân chính là phương tiện tuyệt vời nhất để khám phá những ngõ ngách của Venice. Dù mỗi ngày Venice đón 50,000 du khách, mình vẫn có thể khéo léo rẽ vào những con hẻm, nhưng kênh đào vắng người. Cảm giác đi lạc ở đây thật tuyệt vời, nếu đã đến Venice, đi dạo dường như là điều không thể thiếu.
Phương tiện phổ biến thứ hai để di chuyển tại Venice là xe buýt nước (vaporetti), cũng giống như những chuyến xe buýt thông thường, xe buýt nước có cả trạm và tuyến đường đi đủ cho bạn di chuyển những điểm quan trọng trong thành phố. Nếu muốn đi qua các đảo, vượt biển lớn, bạn buộc phải sử dụng phương tiện này.
Nhộn nhịp và phóng túng, Grand Canal nằm ngay giữa lòng Venice, nên chỉ cần đến đây, bạn có thể bắt đầu khám phá các ngõ ngách ở Venice. Tại đây, bạn có thể tham quan cây cầu Rialto (Ponte di Rialto), cổ nhất và là cây cầu chính kết nối quận San Marco và San Polo, các dịch vụ Gondola cũng nằm ở đây, nhiều tiệm quà lưu niệm cũng nằm dọc bờ sông.
San Marco là quảng trường chính với nhà thờ thánh Marco, tháp Marco, bến cảng Marco và những nhà hàng tuyệt đẹp. Bạn có thể đến đây vào bất cứ thời điểm nào trong ngày, nhưng vào chiều tối là lúc San Marco lung linh nhất không chỉ vì ánh sáng được thắp lên các toà nhà cổ mà còn nhờ những ban nhạc của các nhà hàng thay phiên nhau chơi nhạc cổ điển. Tưởng tượng tay trong tay cùng người yêu đứng giữa San Marco bồ câu bay khắp nơi giữa tiếng nhạc du dương và không khí ban đêm se lạnh xem, đó là điều lãng mạn nhất của đời người.
Đến với Venice, bạn chẳng cần phải dùng bản đồ, bởi vì cảm giác tuyệt vời nhất đó chính là lạc lối giữa Venice. Buổi chiều hôm đó, mục tiêu của mình là ăn tất cả những món ngon đã được anh chú hôm qua giới thiệu. Venice trong lòng mình để mỗi khi nhớ về đó chính là một thành phố tình yêu, cho dù dân địa phương đã bỏ Venice mà đi rất rất nhiều rồi, đa phần ở đây chỉ còn dân du lịch. Thế nhưng, gọi người Ý thật tài khi họ muốn xây dựng 1 thành phố trên mặt nước, là họ sẽ xây được thành phố trên mặt nước. Họ thật xứng đáng với danh hiệu, với cái văn hóa “take it easy”, nghĩa là sống hết mình, tận hưởng từng ngày, không quan tâm ngoài kia có như thế nào, chúng ta vẫn ăn những món ăn ngon nhất thế giới, tận hưởng rượu ngon, và ăn chơi cho đáng. Dù ai có bỏ Venice, thì Venice vẫn như 1 buổi tiệc không bao giờ tàn. Mình lang thang ở Venice, cảm giác ban đầu thật yêu đời, thật thoải mái, quả là Venice cũng không phụ lòng mình. Thế nhưng khi chiều dầng buông, mình mua 1 hộp dâu tây ra Grand Canal ngồi, ngắm nhìn mặt trời đang dần tạm biệt mọi người, khi những chiếc thuyền Gondola chở từng cặp đôi qua lại tạo cho khung cảnh càng thêm phần lãng mạn. Phải chăng vì thế mà người ta nói rằng Venice là thành phố của tình yêu, tình yêu không chỉ là lúc có nhau bên cạnh, mà nó được cảm nhận rõ nhất khi đang một mình giữa dòng người yêu nhau. Chắc chắn rồi sẽ có một ngày, sớm thôi, Venice sẽ lại chào đón mình, khi ấy sẽ không chỉ có một, mà là hai người nhé.
Sau buổi ngồi thẩn thờ ngắm hoàng hôn, mình định thần lại, đi lại quán cafe nhỏ ở quảng trường San Marco. Trời khá lanh khi đêm xuống, quán cafe ở quãng trường khá là nổi tiếng ở Venice khi tối đến họ chơi nhạc Orchestra hay tuyệt vời, cộng thêm quang cảnh xung quanh lấp lánh đèn khi đêm về. Lòng mình tự nhiên trĩu nặng, phải chăng là khung cảnh, cộng thêm âm nhạc, làm cho mình cảm thấy lạc lõng và cô đơn lạ kỳ. Đêm đó, trời lạnh lắm, có 1 người tự ôm lấy bản thân, lang thang nơi thiên đường trên mặt nước, tự nhủ lòng rằng, sẽ có 1 ngày quay lại Venice, lòng đầy yêu thương hơn.