09/03/2024
GỬI ĐI YÊU THƯƠNG, NHẬN LẠI YÊU THƯƠNG
---
Cách đây 2 tháng Mon lại phải chuyển trường. Bố mẹ định cho bạn ý học hết năm rồi mới chuyển nhưng sau vài hôm ngày nào cũng đưa đi đón về rồi đợt đó mẹ mới sinh em, nhiều việc khác nữa bận tùm lum nên bố mẹ không thể tiếp tục. Trái tuyến làm gì có xe bus, bố mẹ không thể đưa đón, bạn ý đành đồng ý chuyển trường. Đúng kiểu thứ 5 làm đơn, thứ 6 thông báo cho cô giáo và các bạn, thứ 2 tuần sau liên hoan chia tay và thứ 3 học ở trường mới, lớp mới. Chuyển trường đột ngột nên Mon rất buồn và nhớ các bạn cho dù ở trường mới đi học cũng vui.
Mon nhớ trường cũ đến nỗi còn phải giở thiệp do các bạn ở bên Florida viết tặng trước khi cả nhà chuyển sang Texas đọc cho đỡ buồn. Con bảo: con chuyển đi vội quá, các bạn không kịp viết gì cho con ntn, tiếc thật. Mon đọc từng cái, đi ngủ còn để dưới gối 1 chiếc của bạn thân nhất viết. Các nét chữ nguệch ngoạc đó đã giúp Mon bớt buồn.
Đến một hôm, Mon xoè trước mặt bố một lá thư đã được cho vào phong bì cẩn thận, ghi rõ tên người gửi, người nhận, nhờ bố ra bưu điện gửi cho cô giáo ở trường cũ. Bố mẹ rất bất ngờ và tò mò muốn biết bạn ý viết gì. Mon sau một hồi mẹ tỉ tê cũng cho mẹ xem. Đại ý là Mon rất nhớ cô và các bạn, chúc cô và các bạn ở lại học thật tốt và vui. Ngày nào Mon cũng hỏi bố gửi thư chưa làm cho bố dù quên cũng phải nhớ. Trường cũ tiện đường bố đi làm nên bố mang qua luôn. Lúc gửi thư ở phòng ban giám hiệu các cô giáo cũng bất ngờ và rất vui, hứa sẽ đưa tận tay cô chủ nhiệm của Mon.
Ngày hôm qua, sau hơn 1 tháng chuyển trường, Mon về khoe cả nhà là nhận được folder bài tập trường cũ gửi qua. Mon lôi ra khoe nào bài tập viết, bài vẽ...Rồi bạn ý reo lên sung sướng: "Ơ, thư của các bạn nè mẹ ơi". Tìm tiếp lại thấy cả thư của cô giáo chủ nhiệm, cô giáo lớp vẽ nữa. Mon rất phấn khởi, đọc to từng cái, đem khoe từng người và bảo "thế là cô và các bạn đã nhận được thư con rồi đấy". Mon cẩn thận đính từng cái lên tủ lạnh, ánh mắt sung sướng. Quả thật là một niềm vui to đoành. Mon bảo chắc con sẽ viết một lá thư cảm ơn nữa và nhờ bố gửi cho cô và các bạn.
Ngày xưa mình cũng chuyển trường giữa chừng nên hiểu cảm giác của con nhưng chẳng biết làm gì ngoài lời nói động viên. Thật không ngờ con lại có cách vượt qua nỗi buồn, nỗi nhớ đó thật hay.