21/06/2024
Hi mọi người,
Do mới hoàn thành chương trình học xong, cũng khá rảnh rỗi nên mình xin phép chia sẻ câu chuyện tìm đường PR đầy truân chuyên, trắc trở của mình.
Mình đến Úc vào tháng 3/2020 với suy nghĩ đơn giản chỉ là đi trải nghiệm du lịch một đất nước mới thôi. Sau một vài năm làm việc văn phòng căng thẳng cũng như muộn phiền chuyện gia đình ở Việt Nam, mình chỉ muốn làm 1 chuyến khám phá thế giới bao giờ hết tiền thì về, ngày xưa gọi là gap year" còn nói như ngôn ngữ bây giờ là đi "chữa lành". Và visa 462 là 1 khởi đầu tuyệt vời cho chuyến đi đó vì mình vừa có thể khám phá 1 đất nước mới, lại có thể kiếm tiền để đi nhiều nước khác sau đó nữa. Mình dự định làm gia hạn 3 tháng xong đi 1 vòng Đông Nam Á rồi về VN rồi mới tính đi đâu tiếp, nhưng cuối cùng là "trời tính không bằng người tính", covid xảy ra trong 2 năm và mình chả đi được đâu nữa cả.
Sau nửa năm đầu "sống theo chiều gió" ở Úc, vui là chính kiếm được bao nhiêu thì tùy, một việc xảy ra đã thay đổi con đường của mình hoàn toàn. Bữa đó hái khoán blueberries ở Coffs Harbour đã 4-5 tháng rồi chả ăn cmn thua gi cả, mình mới nghe đồn 1 farm tên là Mountain Blue ở Tabulam NSW trả rate cao hơn nhiều nên mới lên đó thử đổi đời xem sao. Tuy nhiên lúc mình lên đã cuối mùa rồi nên tuy rate cao nhưng hái nửa ngày đã hết trái đi về rồi nên rốt cuộc cũng không hơn là bao. Nhưng việc thay đổi đời mình ở đó là do mình gặp 1 ông anh người Đồng Tháp làm việc phun thuốc trừ sâu ở farm đó. Lâu quá mới gặp người Việt nên ảnh mừng lắm. Hết giờ làm, ảnh qua nhà trọ mình tâm sự về con đường vật vã 5 6 năm trời mới có PR của ông í, và ổng giới thiệu con đường Points-test visa cho mình. Mình chưa từng tìm hiểu về định cư nước nào bao giờ, chỉ biết xin visa du lịch thôi. Trước giờ cứ nghĩ là kiểu phải vô địch Olympia, phải du học loại xuất sắc rồi xin việc bảo lãnh mới được ở lại, ai ngờ ổng bày cho tính tính cái bảng điểm này nè, đủ 65 điểm là nộp được nè. Mình mới ngạc nhiên "ủa đơn giản vậy hả, vậy là mấy người năng lực trung bình như mình cũng có cơ hội định cư hả". Nếu mà mình có PR thì mình có thể Work n Holiday suốt đời rồi còn gì, đâu phải mỗi 3 năm đâu?
Mà có 1 điều là ổng không biết là bằng cấp với kinh nghiệm VN cũng nộp được, nên ông bảo mình đi học ở vùng regional luôn đi để đủ điểm nộp. Đấy đúng là ông trời đã sắp đặt quý nhân chỉ đường cho mình rồi thứ cứ theo thôi vậy. Thế là năm tiếp theo mình vừa cày bừa, vừa tìm hiểu về du học. Mình cũng tìm hiểu cả du học Châu Âu, hay định cư Canada, vv..nhưng kết luận là cơ hội nghề nghiệp và kiếm tiền sau này ở Úc vẫn là tốt hơn 2 chỗ kia. Trong quá trình tìm hiểu mình cũng hỏi rất nhiều agent khác nhau, tất cả đều đưa ra các lộ trình học đủ các loại ngành nghề. Có 1 lần mình đến văn phòng 1 agent, sau đó ảnh dẫn đi ăn trưa gặp mấy bạn dhs cũ mà a ấy làm visa cho. Bọn mình có đi qua 1 văn phòng ghi là " Skills Recognition Centre ", mình hỏi ảnh về cái dịch vụ này thì ảnh bảo ảnh ko biết gì về cái đó đâu. Sau khi ăn trưa xong, chia tay anh agent với các bạn thì mình quay lại cái văn phòng đó để hỏi xem thế nào. Trong văn phòng có đúng 1 cô nhân viên Úc trắng thôi, mình và cô đó nói chuyện rất thoải mái. Cô ấy nói là cái Centre đó là do chính phủ tài trợ, chỉ giúp xác nhận là bằng cấp ở nước ngoài có đúng thật không hay là giả mạo, còn muốn đánh giá skill thì phải làm việc với 1 số cơ quan khác, ví dụ Vetassess. Thông tin thật hữu ích mà lại free, mình cảm ơn cô ấy rồi về tìm kiếm thông tin về vetassess và tìm thấy nghề khác phù hợp với bằng cấp và kinh nghiệm của mình.
Sau đó mình đi hái blueberries ở WA tiếp đến lúc gần hết visa 462 thi mình quyết định đi học ở Perth, vì mình mua xe thuê trọ ở đây rồi ngại đi bang khác. Mình vẫn chọn phương án A là làm visa đi học qua anh agent đó, nhưng mà vẫn tự bí mật làm Skill Assessment của mình, như là phương án B song song. Sau đó trục trặc vì trường ảnh giới thiệu ko tuyển đủ sinh viên, cứ đòi mình defer, mình không chịu bắt agent đổi qua TAFE gấp, làm mình nhập học trễ hẳn 6 tháng. Đến lúc bắt đầu đi học thì nhận được kết quả SA positive, mình có hỏi agent cái này có làm được gì không, thì nhận câu trả lời là không. Vì lúc đó mấy visa Bang WA đề cử yêu cầu có 1 contract full-time tối thiểu 1 năm, mà mình nhận visa student rồi đâu có làm full-time được. Nên đành ngậm ngùi cất SA vào tủ rồi đi theo Pathway đi học. Giai đoạn đó mình rất stress, cảm giác bất lực, nhưng chả biết làm sao được. Nhưng đó là do mình sai lầm khi mình quá phụ thuộc vào agent mà không tự tìm hiểu thêm. Với cả lúc đó mình mới bắt đầu xây dựng blog, bắt đầu đi học Carpentry và làm 1 số việc khác nữa nên đầu óc hơi bị quá tải.
May mắn là sai lầm này lại được cứu hộ 1 cách tình cờ, mà tận 6 tháng sau. Khi đó đamg đợt Giáng sinh, mình đang nghỉ hè ở Thái Lan, thì nhận cuộc gọi của cậu em lâu lắm không liên lạc. Cậu khoe mới được mời 491, hỏi mình đã nộp chưa. Mình chúc mừng rồi giải thích tình hình của mình là đấy, có hợp đồng đâu mà nộp. Thì cậu e mới bảo là uah, giờ WA nó bỏ yêu cầu đấy rồi (chỉ cho 1 số lĩnh vực nhất định như y tế, xây dựng mà may SA của mình lại rơi đúng vào lĩnh vực đó) Ultr, đúng là số phận lại chiều lòng người. Dù luật thay đổi mà agent chả nhắc mình, bù lại ông trời lại sắp đặt cậu em thông báo cho mình 1 lối thoát hiểm. Chỉ tiếc là nếu mình chuẩn bị sẵn tiếng Anh competent nữa là nộp được luôn rồi, nên lại phải mất thêm 4 tháng tự học lần đầu thi PTE nữa mới đạt được điểm số yêu cầu.
Hóa ra là với bằng cấp và kinh nghiệm Việt Nam của mình được công nhận, mình cũng được cộng 15 điểm như bằng cấp bachelor Úc, nghĩa là đã đủ 65đ để submit EO luôn rồi. Nếu ông anh ở farm blueberries biết điều này thì chắc mình đã làm SA và nộp visa bang bảo lãnh luôn lúc đó, chứ không phải mất thêm 2 năm sau mới nộp. Đúng là chỉ cần thông tin, kiến thức thiếu 1 ý thôi là phải đi lòng vòng bao nhiêu thời gian, bao nhiêu công sức mới đến đúng điểm cần đến. Cũng may là phương án B của mình đã kịp giúp mình rút ngắn thời gian hơn phương án A.
*********
Nhưng dù sao cũng nhờ đi lòng vòng vậy mà mình có nhiều trải nghiệm hơn, nhiều cảm xúc đau khổ và vui sướng hơn, có 1 câu chuyện hay hơn để kể lại. Và còn có thêm 1 cuốn ebook " Hướng dẫn tự làm Skill assessment với bằng cấp và kinh nghiệm Việt Nam" mà mình đúc kết lại toàn bộ kinh nghiệm của mình. Chỉ với 25$ thui, hy vọng cuốn sách có thể giúp bạn, nếu may mắn, rút ngắn được con đường tìm kiếm PR của bạn khỏi phải tốn thời gian, công sức đi lòng vòng như mình. Nếu các bạn quan tâm, có thể comment email của bạn để mình gửi nội dung và cách thanh toán nhé. Nếu không quan tâm thì các bạn vẫn có thể mua ủng hộ cho câu chuyện của mình nha. 😂 Cám ơn mọi người đã đọc hết câu chuyện của mình! G luck