22/12/2024
ĐÀ LẠT, MỘT NGÀY THÁNG 12
Đà Lạt hôm nay lại âm u, trong cái tiết trời se se lạnh, đà lạt vẫn cho a cảm giác bình yên đến lạ.
Có những thành phố, như Đà lạt chưa cần phải đến anh đã biết mình chắc chắn rồi sẽ phải lòng, sẽ yêu thương mê mải, sẽ lại tìm cách trở đi trở lại thêm vài lần nữa.
Ở đây có những chiều vàng nhạt nhòe óng ánh hoàng hôn trong khí trời se lạnh, những sớm mai đầy mây trên dải đồi bên kia sườn núi. Mặt trời lẩn khuất đâu đó và nhuốm khoảng không trong lành mù mờ trong làng sương.
Ở đây có những dải đồi nhấp nhô và nhưng hàng thông xanh rì rào dài tít táp đến tận chân trời, có những con phố nhỏ trăm năm vẫn còn đang hít thở mùi tháng năm vùn vụt trôi qua, có những con người chân thành đến nhẹ nhàng, có cà phê thơm trên sân thượng cao cao nhìn xuống cả một thành phố trải dài bên dưới... Anh mê những con đường, mê những vùng đất mới, mê cảm giác thuộc về những nơi mình không hề sinh ra và lớn lên, hạnh phúc khi cảm nhận được thành phố này đang là một phần trong những ký ức đẹp đẽ của mình.
Chỉ cần được đi, là anh hạnh phúc. Như thể từ bao nhiêu kiếp trước, anh là kẻ phiêu bạt ngao du đất trời. Tự do không gì trói buộc.
Vậy là anh quyết định quay lại đà lạt để trốn đời và lại thêm một lần nữa chông chênh của cuộc đời.
Đà Lạt bây giờ đông đúc quá, chẳng cần phải đợi đến cuối tuần mới kẹt xe và khói xe khét lẹt. Mỗi lần xe dừng trên phố, anh chỉ muốn trốn đi đâu đó. Giữa những cơn mưa rả rích mùa hạ, trốn ở XÓM có lẽ là điều êm đềm nhất. XÓM không quá xa thành phố nhưng ở đây như một thế giới khác. Nếu trời mưa bạn nên pha cho mình cốc atiso nóng và ngồi hàng giờ ngắm mưa bay bên sườn dốc dưới chân đồi. Vì nếu muốn đến đà lạt để trốn thì cứ trốn trong chiều mưa êm đềm.
📷