28/09/2021
Hôm nay mình nói về đề tài gian khó , về những giá trị màu nhiệm mà gian khó đã trao cho chúng ta .
Bản thân mình cũng có rất nhiều gian khó . Có những khó khăn chung , và khó khăn riêng của bản thân mình . Nhưng mình vẫn kết nối sâu sắc với những người xung quanh , thiên nhiên , niềm vui để giữ cho mình 1 năng lượng tràn đầy bình an. Đó là vì khi tâm chúng ta thật sự ổn , vững vàng , không nhiều phiền não chiếm cứ ,tâm trở nên sáng suốt rộng lớn thì cho dù gian khó đến mức nào đi nữa thì chúng ta vẫn đương đầu được .
Trước hết là chúng ta vẫn có rất nhiều việc để cắm vào sự sống . Như là mình vẫn nấu ăn , ngồi thiền , học tập , nghiên cứu những ấp ủ sắp tới . Dù rất nhiều khó khăn vẫn đang bao quanh nhưng mình vẫn cảm thấy biết ơn và hạnh phúc với hiện tại , với những gì mình đang có .
Tức là mình đã tách bạch khó khăn qua 1 bên , đây là 1 việc không phải là dễ . Chúng ta phải tập thiền thật là giỏi ,thì chúng ta mới có kỹ năng điều hướng tâm mình vào 1 đề mục nào đó ,về 1 đối tượng nào đó đủ lâu và đủ sâu . Nó cần định lực để mình duy trì sự chú ý đó nửa giờ , 1 giờ hoặc vài giờ .
* Chỉ cần chú ý vào từng ngụm nước mình đang uống , cành lá xanh tươi , hoa đang nở ,trời xanh mây trắng , làn gió mát đang đi ngang mình . Chỉ chú ý vào những dòng chữ mình đang viết , những tư tưởng mình đang tư duy . Mình muốn tâm mình đi về hướng nào thì nó sẽ đi theo về hướng đó . Mặc dù không phải tuyệt đối nhưng mình phải chế ngự được tâm mình .
* Giống như mình chăn 1 con trâu , những vị thiền sư thường ví tâm mình như 1 con trâu , mình chăn được con trâu của mình . Không để cho nó muốn làm gì thì làm , muốn ăn cỏ thì ăn , ăn lúa thì ăn. Mình làm sao mà mình có thể thong d**g tự tại ngồi cưỡi lên lưng trâu mà trâu mà trâu vẫn nghe lời mình . Hay là mình ngồi ung dung thiền tọa dưới gốc cây , để cho trâu tự do muốn làm gì làm mà nó vẫn nghe lời mình . Thì đó mới là người luyện tâm .
Mà khi chúng ta luyện tâm tới mức muốn tâm ý đi theo sự điều hướng của mình thì mình sẽ đưa tâm mình vào những điều kiện hạnh phúc mà mình đang có .
Chúng ta phải thừa nhận rắng dù khó khăn đang diễn ra , dù rất nhiều nghịch duyên nghịch cảnh bao quanh nhưng mà nhìn kỹ sâu thì chúng ta thấy mình còn có rất nhiều điều kiện thuận lợi , nhiều điều hạnh phúc . Vậy thì chúng ta hãy tập trung tận hướng vào những điều kiện hạnh phúc ấy đi , tạm gác khó khăn qua 1 bên. Để khi chúng ta kết nối sâu với những điều kiện hạnh phúc thì chúng ta được nạp năng lượng trở lại.
Chúng ta thấy được trạng thái an vui , hạnh phúc , chúng ta thấy cuộc đời vẫn còn đẹp , vẫn còn nhiều lý do để sống tiếp và đi tới . Và khi chúng ta trở về kết nối sâu sắc với những điều kiện hạnh phúc mà chúng ta đang có thì nó lại mở cho chúng ta 1 cái thấy mới - Đó là cuộc đời này còn nhiều giá trị mà chúng ta đã hờ hững bỏ qua .
Có phải là trước khi đại dịch kéo tới , chúng ta đã bỏ hầu hết thời gian cuộc đời của mình để nắm bắt những mục tiêu , lao theo những khát vọng của mình để rồi chúng ta bỏ quên căn nhà , khu vườn , gian bếp , căn phòng ,quần áo , sách vở , bỏ quên những người thương yêu , thậm chí bỏ quên chính mình , bỏ quên những sở thích ,những thói quen tốt đẹp mà chúng ta đã không nuôi dưỡng .
Và nhờ khó khăn xảy ra , chúng ta không thể đi ra ngoài , không thể đi làm việc , làm những điều chúng ta mong muốn ngoài kia nữa cho nên chúng ta phải ở nhà . Và khi ở nhà như vậy chúng ta sẽ có cơ hội tiếp xúc sâu với những điều kiện hạnh phúc nó vẫn còn đó ở bên ta , chờ đợi ta .
Và đặc biệt chúng ta có cơ hội đi sâu vào con người của mình , thấy rõ những yếu kém ,những thói quen tiêu cực vừa mới hình thành và cả những thói quen tích cực từ rất lâu rồi chúng ta quên khơi dậy . Cho nên nếu không có gian khó , chúng ta vẫn tiếp tục lao ra bên ngoài , vẫn tiếp tục lao theo những mục tiêu ,bỏ qua những giá trị hạnh phúc mà mình đang có , rồi mãi mê trên cuộc hành trình đó ,để rồi chúng ta không biết hạnh phúc thật sự là cái gì .
Thì bây giờ khó khăn đang trước mặt , chúng ta buộc phải ở nhà , buộc phải kết nối sâu với những điều kiện hạnh phúc , và chúng ta nhận ra rằng chúng ta vẫn còn rất nhiều hạnh phúc . Và hy vọng rằng đại dịch cũng ở đây cũng đã lâu rồi đó , chúng ta hãy nắm bắt cơ hội này để có 1 sự giác ngộ nhất định về những điều kiện hạnh phúc mà mình đang có . Cũng như là bản chất của đời sống là luôn luôn có thuận có nghịch .Chúng ta đừng quá mải mê đeo đuổi những cái thuận , để rồi cái nghịch ập tới chúng ta không chấp nhận được .
Chúng ta phải tập sống luôn trong những nghịch cảnh , và tìm thấy hạnh phúc trong những nghịch cảnh bằng cách là đừng quá chúi mũi vào nó . Tập lờ nó đi và chúng ta tập trung cắm rễ vào những điều kiện hạnh phúc khác . Đặc biệt là khi chúng ta đã có đầy đủ năng lượng rồi , khi quay sang những nghịch duyên nghịch cảnh , những điều bất như ý thì chúng ta cũng cảm thấy chúng không còn quá ghê ghớm như là trước đây nữa .
Chúng ta đã lên 1 tầng nhận thức mới , có 1 nội lực mới để ứng phó với nghịch cảnh . Đức Phật đã từng nói nếu không có khổ đau thì có thể chúng ta sẽ không biết cái gì là hạnh phúc . Nhờ khổ đau mà chúng ta mới có cơ hội quay về chính mình , để thấy những yếu kém khó khăn .
Các bạn có thấy trong suốt mấy tháng vừa qua , hay gần 2 năm qua , khi đại dịch đến và đi rất nhiều lần . Mình xem những lần phản ứng của mình mỗi lần mỗi khác nhau . Có vẻ như là mình chịu đựng được nhiều hơn , mình ít phản ứng hơn , mình thấy được thông điệp sâu sắc ở bên trong của trận đại dịch này . Rằng trời đất muốn chúng ta điều gì .
Để rồi chúng ta có sự điều chỉnh lại thái độ sống của mình , chắc chắn rằng dù kinh tế chúng ta sẽ phải gặp khó khăn sau khi đại dịch rút đi . Nhưng chắc chắn rằng chúng ta sẽ có 1 sự trưởng thành trong đời sống , ít nhất là chúng ta làm mới được mqh giữa mình với mọi người xung quanh , mình thấy được giá trị của họ nhiều hơn , mình thương yêu sâu sắc hết . Chúng ta gắn kết được mình với cảnh vật , thiên nhiên với những gì xảy ra trong đời sống .
Cho nên khó khăn hay lắm ,khó khăn tuy mang lại nhiều cảm giác khó chịu , thậm chí là đau đớn nhưng sự trưởng thành nào cũng phải trải qua đau đớn cả . Cho nên chúng ta phải chấp nhận sự đau đớn đó thì chúng ta mới lớn lên hơn trong đời sống của mình ,trong những giá trị tiềm tàng mà đời sống đã ban cho mình .
Và cho dù chúng ta bao nhiêu tuổi , người bình thường hay người tu học nhiều năm thì cũng cần lớn lên , và chúng mừng cho chúng ta vì chúng ta vẫn còn có thể lớn lên được , trưởng thành mỗi ngày.
Để cái thấy của mình về bản chất đời sống này sâu sắc hơn , đúng đắn hơn . Để mỗi ngày mình sống ít có phiền muộn và nhiều bình an hạnh phúc hơn . Để mỗi ngày mình trao đi những thương yêu cho đồng loại ,cho muôn loại nhiều hơn . Và mình cần phải trải nghiệm nữa , tu luyện nữa , cần phải đi qua nhiều thăng trầm nữa để nhắc cho chúng ta nhớ mục đích chúng ta có mặt trong đời sống này là gì .
(Còn tiếp)