31/03/2020
💥 MINI GAME 💥
🔔KỂ CHUYỆN DU LỊCH QUA HÌNH ẢNH
Nhanh tay review - Nhận ngay quà chất
1️⃣9️⃣ Câu chuyện số 19
——————————
HA NOI THROUGH MY LENS
Một trong những ước muốn của mình là tự làm được series “.....Through My Lens” - đó là đi nhiều nơi và chụp, và viết về những nơi từng qua. Chuyến đi Hà Nội trong tháng 12 vừa rồi của mình là chuyến đi đáng nhớ nhất cuộc đời. Đó là chuyến đi đầu tiên mà mình tự đi máy bay một mình và cũng là lần đầu được đến với Thủ đô một mình. Hành trình phải nói là cái gì cũng muốn kể để các bạn có góc nhìn khác về Hà Nội từ một đứa ất ơ ấy.
Trước khi đi, có bao nhiêu là bài báo nói về bụi mịn, ô nhiễm,..người này người nọ nói nhau đi mà không có ai sành sỏi sẽ dễ bị chặt chém giá cả,.. nhưng mình vẫn quyết tâm đi. Với mình bốn bể đều là nhà, nếu mình đã chuẩn bị tâm lý và tinh thần, sức khỏe ổn định, tại sao lại không đi để cứ phải lo lắng về những điều mà mình chỉ được nghe từ người khác.
Thực ra, mình đã muốn đi từ lâu nhưng may sao có dịp thuận lợi là bạn thân của mình cũng đã có mặt ở đó để dự Hội Nghị với công ty của nó, thế là mình lấy cớ đó đặt ngay vé máy bay và bắt đầu tìm phòng sau khi tuyên bố sẽ ra Hà Nội. Hơn nữa, ngày bé mình cũng đã được kể rất nhiều về Hà Nội, về lăng Bác - nơi mà Viễn Phương đã sáng tác bài thơ để đời “Viếng Lăng Bác”.
Chặng đường đến sân bay Tân Sơn Nhất của mình không thuận lợi mấy, mình đến trễ một chút và rất may được chị tiếp viên Vietjet hướng dẫn rất kĩ để không muộn giờ bay. Ngoài ra, còn một kinh nghiệm xương máu nữa là mình đã không ngờ đến việc chiếc máy ảnh Canon của mình lại làm cho hành lý dư số kí, phải mua thêm kí gửi, cực kì tiếc tiền luôn các bạn ạ. Nhưng cái gì cũng vậy, phải có kinh nghiệm và đau thương để ghi nhớ 😞
Lúc lên xe trung chuyển ra tàu bay, mình còn trò chuyện với một bác đứng tuổi, đi công tác từ HCM vào lại Hà Nội. Ôi bác ấy cực kì dễ thương, ấm áp như một người ông thân thuộc, bác ấy cứ hỏi han xem mình có ai đón ở sân bay Nội Bài chưa, có ai quen để gọi không. Bác bảo : “Ôi thôi chết, sao mày gan thế hở con, chưa đi bao giờ mà dám đi một mình cơ đấy”. Mình chỉ cười thôi. Sau đó, mình với hai anh chị khác cùng chuyến cũng làm quen nhau, đều là người Hà Nội, mình còn đọc thơ cho mọi người nghe :
“ Cháu từ miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre xanh bát ngát..”
Bao nhiêu năm rồi mà mình vẫn còn thuộc y nguyên lời thơ, thế là bác với anh chị vỗ tay khích lệ mình và dặn lưu số điện thoại để gọi nữa. Đấy, ai bảo người Hà Nội khắt khe, khó chịu nhỉ ? Vừa xuống đến sân bay Nội Bài, cũng là lúc đồng hồ điểm 12 giờ đêm, và các bạn biết đó, tháng 12 ở Hà Nội nhiệt độ chỉ đâu đó 17-18 độ, gió lùa qua cũng rùng mình, nên mình phải mặc thêm một lớp áo. Thế là mình bì bạch trong tấm áo to tướng, vác vali, balô máy ảnh đi tìm xe về khách sạn. Bỗng mình phát hiện ra : Sân bay Nội Bài rất rất khác Tân Sơn Nhất, nó nằm ở ngoại thành, phí taxi phải gọi là mắc vãiiii. Mình tá hỏa tìm Grab thì quả nhiên Grabcar là rẻ nhất, nhưng cũng hết 300.000 vnđ cho một chuyến từ sân bay Nội Bài về đến Đốc Ngữ chỗ mình book phòng, tổng cộng hơn 20 cây số. Lạy hồn thật may mình đã cầm tiền mặt lẫn ATM có dư khá tiền chứ không chắc đêm đó mình ra Trần Duy Hưng thật các bạn ạ :))))))
Về đến khách sạn thì cũng đã hơn 1 giờ đêm, bụng thì đói, người thì rã rời, nhưng thực sự hạnh phúc vì phòng quá sạch đẹp, khang trang, nó nằm ở khu Đốc Ngữ nên cũng gần hồ Tây. Phòng mình đặt trên app Luxstay, do bên hệ thống căn hộ RedDoorz Việt Nam cung cấp, giá khá mềm, tầm 600.000 vnđ cho phòng giường đôi, 2 ngày 2 đêm. Lý do mình chọn giường đôi là để ngủ cho đã và phòng rộng hơn phòng đơn hihi. Bỏ qua câu chuyện xúc động với cái phòng tiện nghi đẹp đẽ, mình sẽ đi thẳng đến chuyện ăn chơi.
Thực ra đi du lịch với mình chỉ là đổi địa điểm ăn mà thôi. Dù mình còn ngáo ngáo chưa biết đi đâu đâu nhưng cũng đã được đồng bọn kéo đi chung. Hai đứa book 1 chiếc xe máy chạy long nhong ngoài đường. Không biết đường nên lạc đường 1800 lần. Mình thề bây giờ nhắm mắt lại mình cũng nhớ ra được từ chỗ mình sang chỗ bạn phải rẽ trái Hàng Than rồi rẽ đâu đâu luôn vì cứ dò Google Map mà đi cả chục lần :)))))
Gía cả mọi thứ thực sự không có gì là quá đáng, tất cả đều rất vừa túi tiền, và không ai chặt chém gì cả. Bọn mình ăn Lẩu Ếch ở phố lẩu Phó Đức Chính này, phải nói là ngon và ấm lòng người con gái Sài Gòn bỡ ngỡ :))) Rồi lại ăn cháo sườn chợ Đồng Xuân, sáng mình cũng đi bộ ra gần chỗ ở ăn phở Lý Quốc Sư, ăn bún chả Hàng Quạt, ăn vặt linh tinh, ăn không thấy mặt trời.
Người Hà Nội - những người bạn mình biết, những người mình gặp ở chuyến đi đều cực kì đáng yêuuu. Nhất là cách họ nói chuyện và từ ngữ họ dùng rất là lạ mà mình ít được nghe. Từ anh chạy GrabBike : Em tính đi bộ á, làm sao đi được, cái này là “lửa” vòng hồ Tây đấy nhá !. Mãi mới hiểu lửa là “nửa” xong mình cứ cười suốt đường đi. Đến bạn mình, bảo anh bartender lấy cái “chén”, ảnh lại lấy cái tách uống trà, phải gọi là “cái bát”. Cả những biển hiệu bán vớ ở chợ Đồng Xuân cũng để là “Bít tất”. Cô bán bún chả cũng hỏi “Có ăn lẫn không”, thì mới hiểu ra là “À, ăn lẫn là ăn chung với nhau, cái này lẫn cái kia”. Lúc ra thăm lăng Bác, mình với bạn còn được anh lính canh gác ở gần đó hỏi thăm, chỉ cho chỗ “sống ảo”. Nói thật, mình thực sự bị chao đảo vì giọng nói của trai Hà Nội luôn các bạn ạ.
Một điều nữa ở Hà Nội, đó là đặc trưng của văn hóa đường phố mà mình rất thích thú, các con đường gọi là các Phố, Phường, đúng như những gì mình đọc về Hà Nội ba sáu phố phường, các con đường nhỏ nhỏ, có thể đi bộ, bán các mặt hàng theo tên gọi. Phố Hàng nào thì bán hàng đó, đa dạng và đủ màu sắc. Cảnh quan cũng cổ kính và nhịp sống có vẻ chậm rãi hơn Sài Gòn, mọi thứ rất nhẹ nhàng và bình yên. Ban đêm ở khu Tạ Hiện và Mã Mây mà bọn mình cắm chốt để tia trai thì cực kì vui luôn, khu này quán bar hoạt động về đêm mà, y như Bùi Viện version Hà Nội ấy. Ngay góc đường có 1 band đứng hát hò, nhảy múa, có người nước ngoài, em bé, có chú xe ôm, cô bán hàng rong, các bạn trạc tuổi, các anh chị đứng thành vòng tròn lắc lư theo nhạc. Đứng gần 1 tiếng đồng hồ hơn mà không thấy mỏi chân, mỗi lúc một sôi động, náo nhiệt. Thời điểm đó đang là Giáng Sinh nữa, khắp nơi đã có cây thông, đèn lấp lánh làm cho các cung đường mình đi qua đều ngập tràn không khí lễ hội.
Nhìn chung thì chuyến đi của mình tốn nhiều nhất vào phần di chuyển, book xe và thuê xe máy, còn lại khá ổn về ăn uống, không đắt đỏ tí nào. Còn khá nhiều chỗ mình chưa đi nhưng lần sau mình sẽ quay lại đi cho bằng hết mới thôi. Với mình, Hà Nội rất đáng yêu, rất nhiều kỉ niệm và đáng để đặt chân đến tham quan.
—————————
✅Cả nhà quan tâm vào link này để xem thể lệ cuộc thi nha!
https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=106364364347787&id=102074921443398