Tulip tháng 10

Tulip tháng 10 Sẵn sàng lên xe tớ chưa. Chúng ta lên đường thôi!

Nơi mà ai cũng hiểu tiếng Trung.Lần này mình hong giả người Trung được rồi.
02/10/2022

Nơi mà ai cũng hiểu tiếng Trung.
Lần này mình hong giả người Trung được rồi.

#35 Giả gái Trung Quốc nói tiếng Trung | Ai cũng biết tiếng Trung thế!Mình đóng giả gái Trung Quốc nói tiếng Trung ở chợ người Hoa.họ thực sự rất nhiệt tình ...

Kim Anh giả làm gái Nhật nói tiếng Anh nè!!!Tuần này tớ đã trở lại rồi đây, ec ec. Hẹn các bạn 8h tối nay nhé.Các tay bu...
25/09/2022

Kim Anh giả làm gái Nhật nói tiếng Anh nè!!!

Tuần này tớ đã trở lại rồi đây, ec ec. Hẹn các bạn 8h tối nay nhé.
Các tay buôn ở chợ Bến Thành nói tiếng Anh xịn thật ý.

Hôm nay tớ ăn bún chả Hà Nội, nhưng ở Sài Gòn.Chả này được làm từ gì thế nhờ?? Thì người ta mua heo giống về, nuôi nhiều...
03/09/2022

Hôm nay tớ ăn bún chả Hà Nội, nhưng ở Sài Gòn.

Chả này được làm từ gì thế nhờ?? Thì người ta mua heo giống về, nuôi nhiều tháng liền, vỗ béo thêm nữa. Rồi xuất chuồng, đến lò mổ, rồi ra chợ đầu mối, đến chợ rồi chị đi mua về, rồi, ....

Tự dưng, mình lại thấy thật thú vị, mình ăn chả thấy ngon hơn và biết ơn hơn rất nhiều.
Rồi khi ăn rau sống, mình cũng nghĩ thế, sao nó lại ở đây nhờ, cả cái rổ đựng nó nữa.

Hay thật, mọi thứ đều thật kỳ diệu!

Tin được hong khi các bạn thích xem tớ đi làm thêm.🤪🤪Tớ đã bước vào năm mới rồi, theo tớ đi làm đồ án nào.Sẽ có ngay tro...
02/09/2022

Tin được hong khi các bạn thích xem tớ đi làm thêm.🤪🤪

Tớ đã bước vào năm mới rồi, theo tớ đi làm đồ án nào.
Sẽ có ngay trong tối nay, tớ không đi làm mà đi học, năm tư rồi đó.
Gửi cho bạn một chiếc ảnh năm nhất năm 2 gì đó.
https://www.youtube.com/channel/UCZqPv1e0otIx8QEHGTkWPqQ

Thật ra, giới hạn của tớ khác cậu, đúng chứ?? Một cái chạm gần gũi hơn mọi ngày hay những hành động thân thiết với tớ là...
31/08/2022

Thật ra, giới hạn của tớ khác cậu, đúng chứ??

Một cái chạm gần gũi hơn mọi ngày hay những hành động thân thiết với tớ là không ổn.
Tớ có thể đùa giỡn và hơn thế, lắng nghe, tâm sự hay trở thành bạn tốt, bạn thân nhiều năm.
Nhưng nếu tớ cảm thấy tay cậu hay ánh mắt của cậu không có khoảng cách với tớ, tớ sẽ rất sợ đó.
Sẽ là sự dè chừng, rồi sợ hãi và ghét bỏ, sẽ rất ghét. Cậu có thể trở thành kẻ mắc tội trong mắt tớ.
Nếu cậu tiếp tục ngó lơ và khoác tay tớ hay tựa đầu lên vai tớ hay bất kỳ hành động đại loại vậy. Sẽ không còn gì nữa, vì nó đã đi quá giới hạn của tớ rồi.
Vì tớ là như vậy, có những giới hạn, trước nó đã có tín hiệu cảnh báo rồi.

Ở trọ và cậu đã phải trả bao nhiêu tiền nước sạch??Hôm nay là ngày học đầu tiên của năm tư rồi.Bài học mình dễ nhớ nhất ...
30/08/2022

Ở trọ và cậu đã phải trả bao nhiêu tiền nước sạch??
Hôm nay là ngày học đầu tiên của năm tư rồi.

Bài học mình dễ nhớ nhất có lẽ là chuyện tiền nước.
Cô bảo nước sạch từ công ty sản xuất đến công ty cấp nước với giá 2,5k/ khối.
Công ty cấp nước đến dân cư lắm là 9k. Bùm, đến sinh viên là 25k/ khối và chỗ tớ là 30k/ khối.
Cứu...

Hello, welcome back to my channel.Trẻ con cũng bị so sánh kiểu con người ta.Chuyện là nay tớ lại đi làm thêm tại quán Pi...
27/08/2022

Hello, welcome back to my channel.
Trẻ con cũng bị so sánh kiểu con người ta.

Chuyện là nay tớ lại đi làm thêm tại quán Pizza dạy vẽ cho các bạn nhỏ.
Có bạn này tên Leo, 5 tuổi, là người chạy nhanh nhất lớp và làm bánh giỏi nhất hành tinh, bạn nói thế đấy.
Bạn ngồi với tớ và tô bức cá voi và biển cả. Bạn kể cho tớ nghe rất nhiều thứ về khoa học và Trái Đất.
Chỉ đến khi 8h20 tối, bố mẹ Leo réo tên cậu và nhắc đi về thôi. Cậu xin thêm 5 phút vì muốn hoàn thành bức vẽ.
"Ai lại tô xấu thế, nhìn mấy bức của các bạn nè, tô kín thế chớ lại." Leo đơ ra một lúc rồi soi thật kỹ bức tranh vừa được khen. Cậu không ngừng vạch lá tìm sâu và chê đủ điều. Leo quyết không về mà ngồi tô cho hết.
Đến lượt ông bố bước gần lại. Thôi tô xấu thế về nhà tô tiếp, chả ai tô thế cả, nhìn người ta kìa...

Tôi an ủi cậu nhóc trong vô vọng.
Ra là cậu muốn tôi công nhận những câu chuyện thú vị của cậu. Vì trong nhà chẳng ai quan tâm cậu cả, nếu có thì chắc là đi so sánh với người khác.
Tệ bạc thật.

Những chiếc thúng xinh xắn hiện lên sau khung cảnh chỉ toàn rác. Tôi nghe nhiều về nơi này - Gành Son. Nào là địa điểm h...
12/08/2022

Những chiếc thúng xinh xắn hiện lên sau khung cảnh chỉ toàn rác.

Tôi nghe nhiều về nơi này - Gành Son. Nào là địa điểm hoang sơ, chưa được đầu tư du lịch, nào là còn giữ được nét tự nhiên. Còn nhiều hơn thế với những bức ảnh được chỉnh sửa kỹ càng, cắt ghép, ...

Chỉ có cảm giác là đồng hành khi đi đây đó. Tôi thấy một làng chài với nhiều ngôi nhà nhỏ, nhô ra sát biển, có trụ chống và nằm trên rác. Trông chúng giống như ngôi làng nổi tiếng bên Hy Lạp, nhưng có vẻ nhiều rác hơn.
Lối đi vào đây rất phức tập và nhỏ, nó thách thức và nhiều kích thích. Nhưng bạn sẽ không thất vọng nhiều vì có thể thấy rác từ tận ngoài đường.
Tôi chỉ nhớ mãi mấy con dê núi, chúng kỳ lạ và nhanh nhẹn. Chúng leo chèo khắp các mỏm đá để kiếm đồ ăn, mấy con dê con thì kêu nhặng xị.

Hôm nay anh tới sớm hơn mọi khi một tiếng. Anh chưa vội mặc đồng phục mà đi thẳng lên lầu hai - chỗ cô làm việc. Anh hớn...
07/08/2022

Hôm nay anh tới sớm hơn mọi khi một tiếng. Anh chưa vội mặc đồng phục mà đi thẳng lên lầu hai - chỗ cô làm việc.

Anh hớn hở chào cô bằng tiếng Hàn, tiếng Thái, cả Trung nữa.
Cô ngẩng đầu nhẹ nhàng, nhìn anh chốc lát rồi nở nụ cười. Cô chào anh rồi lại cắm cúi vào quyển sách đang đọc dở.
Anh không đứng lâu hơn, quay mình đi xuống lầu và vào làm sớm luôn. Năm phút một lần, anh lại lên lầu, lúc thì lau bàn, lúc xếp lại ghế, có khi chỉ đi kiểm tra lặt vặt. Cô chỉ lặng thinh, đắm mình vào câu chữ trong truyện. Anh hỏi câu nào, cô sẽ đáp lại ngắn gọn hoặc gật đầu.
Thỉnh thoảng anh đứng đằng xa, nhìn cô một lúc lâu, cứ vậy hơn một tiếng đã trôi qua.

Anh nhớ lại vài tuần trước đây. Cô là cộng tác viên với quán trong một vài dịp. Cô luôn hớn hở chào anh, kể cho anh nghe mấy chuyện thú vị, còn đề nghị quản lý được làm cộng sự với anh.
Bởi vậy mà anh quý cô lắm, hay pha trò mỗi khi cô ngồi một mình.
Nên anh chẳng hiểu là mấy cô dạo gần đây. Anh cũng không hỏi thêm gì, chỉ là cộng sự đúng nghĩa.

Anh kiệm lời hơn, khi đến chỉ lịch sự chào, giống cô vậy.

Luôn có những ngày như thế.Không thèm ăn một món nào đặc biệt, không ham thích một bộ phim nào cả. Ngay cả việc thức dậy...
06/08/2022

Luôn có những ngày như thế.

Không thèm ăn một món nào đặc biệt, không ham thích một bộ phim nào cả. Ngay cả việc thức dậy cũng là cả một nỗ lực.

Đó là những ngày trống rỗng lạ thường, len lỏi vào những tháng bận rộn. Tôi đã đi loanh quanh Sài Gòn suốt sáng giờ, ngắm nhìn được mấy con hẻm nhỏ chưa bao giờ đặt chân đến. Ghé vào một quán nước được bày biện đẹp mắt.
Lại tiếp tục đi, rảo bước qua những nơi đã từng đến, những nhà thờ vẫn đang tu sửa, những chiếc xe máy chen chúc đợi đèn đỏ. Vài gánh hàng rong chứa đầy bánh trái.
Đây là quận 3, đây là nhà triển lãm, tuần nào cũng có thứ để xem cả. Những bức tranh khó hiểu, những lẵng hoa mừng đã héo, một bài nhạc đồng quê với âm lượng vừa nghe.

Truyền thuyết là có thật sao? tớ không chắc.Nhưng rõ ràng, hôm nay trời mưa rất to, mọi ngóc ngách ở Sài Gòn đều mưa cả....
04/08/2022

Truyền thuyết là có thật sao? tớ không chắc.

Nhưng rõ ràng, hôm nay trời mưa rất to, mọi ngóc ngách ở Sài Gòn đều mưa cả.
Cơn mưa dai dẳng, mãnh liệt hệt như những gì tớ được biết về truyền thuyết này.
Hôm nay là Thất tịch.

Cảnh báo 16+!!! Truyện có nhiều chi tiết nhạy cảm, không nên chia sẻ với em của bạn.--------------------Lúc đó là 6h tối...
02/08/2022

Cảnh báo 16+!!! Truyện có nhiều chi tiết nhạy cảm, không nên chia sẻ với em của bạn.

--------------------
Lúc đó là 6h tối, thứ bảy tuần trước.
Không thể sai được, tôi đã thấy một chuyện mà mãi về sau không quên. Hai gã đàn ông mặc măng tô cũ và cô gái nhỏ với cái yếm màu xanh nhạt.

Trong cơn mưa chiều tạnh dần, mọi thứ trở nên ẩn hiện, lòa nhòa đan xen vào nhau. Tôi vẫn đang đợi xe buýt như mọi ngày, nhưng có vẻ thời tiết xấu đã làm trễ chuyến.
Từ đằng xa, tôi thấy một người đàn ông đang tiến về đây. Ông ta mặc một chiếc măng tô cũ rách lả tả, chỉ còn 3 chiếc cúc nguyên vẹn. Thêm một chiếc lưỡi trai màu gi, cũng đã cũ lắm rồi.
Nhưng kỳ lạ thay, ông ta…không mặc áo bên trong, chỉ cài 3 cái cúc áo khoác nên dù hơi chập choạng tối, tôi vẫn nhìn rõ.
Càng ngày ông càng tới gần, chân tôi như bị phong ấn, không tài nào di chuyển được, một phần cũng vì tôi nghĩ chỉ là người đợi xe buýt, nên tôi dời đi sẽ có phần bất lịch sự.
Tôi vẫn không quên để ý, phát hiện ra không chỉ có mình hắn. Thêm một người khác, dáng gầy và cao hơn, đầu tóc cắt gọn gàng, cũng mặc măng tô cũ rích và… không mặc áo bên trong.

Tôi chớp mắt liên tục, nhịp thở có phần nhanh hơn. Tôi vừa xem xe đã đến chưa vừa thoáng quay qua bên hai gã đàn ông kia. Trời tối nhanh, 2 tên đó đi chậm nhưng vẫn đang tiến về tôi.

Một trong số hắn bỗng cười phá lên, tôi giật mình nhưng cũng không chạy khỏi đó.
Tôi đã biết mình gặp biến thái, biến thái thực sự!
Hắn bắt đầu lần mò trên cái áo cũ và tự cởi chiếc cúc đầu tiên, rồi thứ hai. Lúc này, tôi đã run bần bật và hơi rưng rưng nước mắt.

Từ đâu chạy tới một cô gái với vóc người nhỏ nhắn, mặc một chiếc yếm jean màu xanh nhạt và đi giày thể thao. Cô nhỏ tuổi hơn tôi, vì đôi mắt rất sáng, tôi đã đoán thế.
Tôi vẫn chưa định hình được gì thì cô liền đi về phía hai gã kia. Tôi đã quay đầu chuẩn bị chạy nhưng không thể để cô gái ở lại được.

Cô đưa ngón tay trỏ lên liếm nhẹ, rồi dần dần đưa xuống cổ và ngực. Tôi cố mở to hai mắt để xem. Cô đi từng bước nhẹ nhàng và có phần lẳng lơ, hai mắt nhìn thẳng vào 2 gã đàn ông.
Bọn chúng đứng khựng lại một lúc, cúi xuống, vươn cổ ra nhìn. Chúng không cởi áo nữa mà quay sang nhìn nhau.
Đến lúc cô gái ra hiệu vẫy gọi, dùng ngón tay bé xinh gọi một tên khốn lại.
Tên đầu tiên như bị thôi miên, lại gần cô với nụ cười man rợ lúc nãy. Cô gái nói gì đó tôi nghe không rõ, đại loại là là “chầm chậm thôi!”

Ngay khi cái tay dơ bẩn đang tính chạm lên người, cô nhanh chóng cho hắn một cú đạp chí mạng vào ngay chỗ hiểm. Không phải một mà tận 3 lần. Cô lại vụt chuyển qua tên còn lại, vẫn thủ pháp tương tự, cô đã hạ gục cả hai.
Bọn chúng đau đớn nằm trên nên đường ẩm ướt, vừa la hét lại vừa cười. Sương mù đã giăng dày hơn.

Trong lúc tôi vẫn đang mơ màng, chân đứng lặng như tờ. Cô gái đã vội kéo tôi lên xe buýt vừa đến.
Tôi ngồi cạnh cô, vẫn chưa kịp hoàn hồn. Lúc xuống xe, hình như cô có nói thế này: “Đôi lúc cậu nên biến thái một chút, lũ nó sẽ sợ cậu thôi!”

Thật đáng trách cho tôi khi chẳng kịp làm gì hay phản ứng nào cả. May mắn là vẫn kịp nói lời cảm ơn với cô.

Nguyên tối hôm đó, đầu tôi chỉ quanh quẩn mãi với hai gã mặc áo măng tô và cô gái với cái yếm màu xanh nhạt.
------------------------

Tự dưng tớ lại thích viết một ít về kinh dị, ổn chứ??!!

Hello.Rất lâu rồi không gặp cậu.
01/08/2022

Hello.
Rất lâu rồi không gặp cậu.

15/07/2022

Về sau liệu ông lão có gửi lại cái chai cho anh bán bánh mì??

Sáng nay, trong lúc trời nắng dịu nhẹ, ngay cả cái bóng của tôi cũng không thấy. Đang trên chiếc xe máy màu xanh đã bạc màu, đi chợ mua ít đồ. Khi lướt ngang qua một tiệm bánh mì, tôi bắt đầu đi chậm lại.

Tôi thấy có một người đàn ông lớn tuổi, hai bên má hóp lại, đôi mắt nhăn nheo và quầng thâm đậm. Trên tay ông cầm một cái chai đã bị bóc nhãn, bên trong có một cây nhỏ, là Trầu bà… Nhưng cái chai khô khốc, còn cây thì đã héo mất nửa dưới.
Từ sạp bánh mì gần đó, một anh chủ cao to, mặt cười rạng rỡ, nhanh chóng lấy một ca nước lạnh, chạy vội đến chỗ ông lão.
Anh chàng lễ phép rót đầy vào chai. Xe tôi như đã dừng, cận cảnh hai tay lão nâng niu cái chai mừng rỡ, đôi mắt hướng thẳng về cậu kia, thật sự hạnh phúc biết bao.
Còn cậu trai trẻ gãi đầu, ngại ngùng rồi nhanh chóng quay về sạp bánh mì của mình.

Ông lão sẽ trao cái cây cho cậu luôn chứ, có lẽ không, có lẽ đó là món quà, hoặc hơn thế đối với ông, tôi không biết.
Khoảnh khắc ấy kéo dài đến bây giờ, mãi về sau.
Trầu bà đã xanh tốt trở lại.

Mỗi lúc nhìn thấy mấy chậu cây nhỏ, mấy tán lá xanh dần chuyển vàng, trong lòng tớ lại thấy háo hức lạ thường. Tớ nghĩ l...
12/07/2022

Mỗi lúc nhìn thấy mấy chậu cây nhỏ, mấy tán lá xanh dần chuyển vàng, trong lòng tớ lại thấy háo hức lạ thường.
Tớ nghĩ lại lúc nó xanh mơn mởn, lúc nó khô queo chỉ còn cành nâu trơ trọi. Cũng có khi là những mầm non mới nhú.
Nó hiện hữu ở đó, nhắc tớ thời gian đi qua nhanh thế nào, mọi vật thay đổi chóng mặt ra sao.
Nhưng quan trọng vẫn là để tớ biết luôn có gì đó xinh đẹp để tận hưởng, để nâng niu.

Một công việc bạn có thể chưa biết!Tụi nhỏ bây giờ thật sự rụt rè đến thế sao.Chuyện là tớ đang làm ở một quán Pizza nhỏ...
04/07/2022

Một công việc bạn có thể chưa biết!

Tụi nhỏ bây giờ thật sự rụt rè đến thế sao.
Chuyện là tớ đang làm ở một quán Pizza nhỏ, dạy vẽ và làm đồ thủ công cho tụi nhỏ khi chúng ăn xong.
Nó khá giống như nước ngoài, có một khu vực chơi riêng cho trẻ.
Có thể coi tớ là bảo mẫu hay người hướng dẫn cũng ổn.

Với công việc là dụ các bé ra khu vực để vẽ, tô màu và tự làm thiệp. Số lần tớ bị từ chối nhiều hơn bất kỳ lần xin việc nào của cậu.
Với vô vàn lý do đến từ các bé vả cả ba mẹ của chúng.
Với biểu cảm vô cùng ngại ngùng và sợ hãi, bé nhanh chóng giựt phăng chiếc điện thoại của mẹ, rồi lui đến mép ghế và chìm vào thế giới khác.
Tớ đỏ mặt và chỉ biết nói lời cảm ơn.
Quay về với chiếc bàn của mình, tớ thầm nghĩ về thế giới của tụi nhỏ gói gọn trong điện thoại, đến nỗi sợ hãi và thu mình trước nhiều thứ mới lạ vậy sao?
Nhưng không hẳn vậy, chẳng phải đến chúng ta cũng ngại ngùng với nhiều trò chơi và con người mới sao.

Ngay cả ba mẹ chúng cũng không khuyến khích, cũng lần lượt rút ra chiếc điện thoại thứ 2, thứ 3 rồi vừa nói vừa lướt mạng xã hội, kiểm tra tin nhắn, mua sắm,...

Vẫn thật may rằng không phải lúc nào cũng thế, vẫn có nhiều bé chủ động đến chỗ mình. Hào hứng với nhiều hình vẽ đủ sắc màu, thể loại.
Các bé lanh lợi, còn không ngừng kể cho mình nghe về những chuyến du lịch của chúng. Hay tò mò không thôi về sự khác nhau giữa các loại màu, bút chì. Thậm chí có lúc tớ cũng phải chịu thua trước sự lém lỉnh của tụi nhỏ.

Như thế thì những đứa nhóc rụt rè liệu có phải là không ổn?

Có những lúc bản thân mệt mỏi, không muốn làm gì cả, có làm cũng không ra gì.Phải nghỉ ngơi thôi, ngủ một giấc thật sâu,...
29/06/2022

Có những lúc bản thân mệt mỏi, không muốn làm gì cả, có làm cũng không ra gì.
Phải nghỉ ngơi thôi, ngủ một giấc thật sâu, thật sâu.

Một ngày đẹp trời, em đã nhận ra rồi. Em đáng yêu biết mấy khi tự biết yêu thương chính mình.
27/06/2022

Một ngày đẹp trời, em đã nhận ra rồi.
Em đáng yêu biết mấy khi tự biết yêu thương chính mình.

Đồ tồi!Rõ ràng là có thể đợi, nhưng không phải ai cũng vậy.Có những người mà ta mãi không thể hiểu được. Đơn giản họ là ...
27/06/2022

Đồ tồi!
Rõ ràng là có thể đợi, nhưng không phải ai cũng vậy.

Có những người mà ta mãi không thể hiểu được. Đơn giản họ là đồ tồi. Họ tồi ngay trong tư tưởng.
Họ thấy ta yếu đuối, thấy ta vỡ vụn nhưng vẫn sãn sàng buông ra những lời khó nghe nhất, cự tuyệt nhất.
Rốt cuộc cậu ta có lương tâm không chứ, thời điểm này thì không. Sau này cũng có thể là không.

Về nhà có nhót, có chôm chôm, có mận, có mít. Nhưng hong có trái nào cả.Được cái không khí tuyệt vời lắm!!!Bạn ghé xem: ...
26/06/2022

Về nhà có nhót, có chôm chôm, có mận, có mít. Nhưng hong có trái nào cả.
Được cái không khí tuyệt vời lắm!!!

Bạn ghé xem: https://youtu.be/5e7m36dLVF8

Hãy để thần mòe lan tỏa ánh nắng đến mọi ngóc ngách nào!
25/06/2022

Hãy để thần mòe lan tỏa ánh nắng đến mọi ngóc ngách nào!

Chúng ta luôn sống với 2 con người. --------------Một là hiện tại, giống bên ngoài hay thể hiện với người khác, hiền làn...
24/06/2022

Chúng ta luôn sống với 2 con người.
--------------

Một là hiện tại, giống bên ngoài hay thể hiện với người khác, hiền lành, khép nép, khuôn thước và đặc biệt là ít khi nói lên quan điểm của mình.
Ta chau chuốt từ ngữ và vẻ mặt thân thiện nhất, dùng những lời nói ân cần nhất để giao tiếp mỗi ngày.

Phần khác trong chúng ta lại muốn nổi loạn, muốn chửi mắng, phê phán hay thể hiện cái tôi to bằng trời cho người khác thấy. Muốn một lần được diện bộ đồ lòe loẹt giống Phạm Thoại nhưng không dám.
Giống như một cái nick ảo, có thể nói lên tiếng nói hèn yếu bên trong.

Nhưng mỗi lần muốn được b**g hết biết bao suy tư ấy, thì một tấn những định kiến từ bạn bè, gia đình, xã hội hay thậm chí từ chính chúng ta ngăn lại.
Nó bảo rằng sao ta thay đổi nhanh thế, sao ta không dịu dàng giống xưa. Nó biến thành một hàng rào phòng ngự vững chắc, để mỗi khi ta sẵn sàng bày tỏ thì nó từ đâu đã xuất hiện, ngăn cản triệt để.

23/06/2022

Nhật ký từ năm 2015.

Trong lúc lục lọi ngăn kéo tìm bút chì, tớ đã thấy một quyển nhật ký.
Quyển sổ nhỏ bằng bàn tay trẻ em, có họa tiết Hello Kitty và chưa được đóng lại.
Tớ cầm lên xem và không mấy chốc thì nhận ra nó là của mình.
Để xem, tháng 7/2015 là lúc hè lớp 9 của tớ,

Theo dòng tò mò đó, tớ lật từng trang, có chỗ kín chữ, có trang lại trống trơn, có khi lại là tiếng Anh, tiếng Hàn lẫn lộn.
Càng đọc, tớ càng bị cuốn vào những năm tháng ấy. Nào là sắp đi học rồi vẫn chưa có quần áo mới. Nào là trời mưa to, đường trơn trượt, rồi là đã học thêm được mấy câu tiếng Anh,...

Ra đã có nhiều thứ tớ không nhớ hết. Khi đọc lại thật giống như coi một bộ phim. Mỗi câu chuyện ở đó lại có thêm hình minh họa, dù nét vẽ có hơi nguệch ngoạc.

Kết thúc quyển sổ nhỏ là một dòng mật mã tớ tự ghi ra hồi ấy, còn ghi chú rõ là sợ sau này quên. Nhưng thực sự, tớ không hiểu được nữa rồi.
Nhưng dẫu sao, vẫn thật thú vị khi ta có thể thấy mình của 7 năm trước.

Đã ba năm kể từ ngày hoàn thành bài thi tốt nghiệp trung học. Kể từ ngày hừng hực khí thế ôn tập, ngủ muộn dậy sớm. Nhữn...
21/06/2022

Đã ba năm kể từ ngày hoàn thành bài thi tốt nghiệp trung học.
Kể từ ngày hừng hực khí thế ôn tập, ngủ muộn dậy sớm. Những lần ùa về lớp vì phân ban tự nhiên - xã hội.

Tớ nhớ về cô giáo chủ nhiệm, nhớ bạn cùng bàn, nhớ cả lúc hoa phượng rực đỏ đúng hôm kết thúc môn thi cuối cùng.
Thậm chí, những thằng nhóc trong xóm ngày ấy chạy theo tớ đòi thả diều, giờ cũng đã lên cấp ba.

Những con đường trơn trượt mỗi khi mưa hồi đó cũng đã được đổ nhựa rộng lớn, ngày ngày xe ô tô, xe tải chạy băng băng.
Những người bạn ngày ấy thi thoảng chỉ còn thấy trên trang cá nhân.
Người gặp được thì vẫn luôn cười tươi, còn hàn huyên về những lần tan trường.
Tớ thấy mấy bạn học sinh dắt tay nhau chạy thong d**g trên đường, nhìn nhau cười nói không thôi.
Bây giờ thì thi thoảng vẫn thế, vẫn chạy tung tăng và nô đùa.

Nhưng vẫn thật nhanh, đã ba năm rồi…

Hôm qua trời mưa, tớ bị ướt một chút ở tóc và cả áo khoác ngoài. Tay lỉnh kỉnh xách đồ, tớ bước vào một tiệm Pizza nhỏ."...
20/06/2022

Hôm qua trời mưa, tớ bị ướt một chút ở tóc và cả áo khoác ngoài. Tay lỉnh kỉnh xách đồ, tớ bước vào một tiệm Pizza nhỏ.
" Chị có cần khăn lau đầu không??"

Đấy thực sự là mặt trời nhỏ của cả tối đó...

Có chuyến đi nào khiến bạn nhớ mãi.Có người mười năm trước lần đầu thấy Đà Lạt. Hôm qua gặp một cô gái với hai má đỏ và ...
15/06/2022

Có chuyến đi nào khiến bạn nhớ mãi.

Có người mười năm trước lần đầu thấy Đà Lạt. Hôm qua gặp một cô gái với hai má đỏ và chiếc áo len bàu be, bên ngoài khoác thêm một chiếc măng tô sậm.
Chỉ lúc ấy, chàng trai mới rạo rực lạ thường, mới kể không thôi những lần lên đồi sim, những lần leo dốc cao đến ná hơi.

Lúc kể lại còn không ngừng nắm chặt hai tay, ngẩng nhẹ đầu ao ước...

Tớ đã thấy một cậu nhóc.Cậu trong bộ quần đùi áo số, tầm mười mấy tuổi. Gương mặt sáng và tinh nghịch. Cậu ngồi bên vỉa ...
14/06/2022

Tớ đã thấy một cậu nhóc.

Cậu trong bộ quần đùi áo số, tầm mười mấy tuổi. Gương mặt sáng và tinh nghịch. Cậu ngồi bên vỉa hè, ngay dưới đèn xanh đỏ, kèm theo một chiếc tô sứ đã bị mẻ.
Quanh cậu còn có 2 chú chó cỏ lông bò sữa. Một chú ngủ ngoan trên đùi, chú kia thì chạy lăng xăng đùa giỡn không thôi.

Có người thấy đáng yêu.
Người lại tội nghiệp, xót xa....

Sao mùa hè mà lại mưa nhiều thế?Ngốc ạ, Sài Gòn thì chỉ có mùa mưa với mùa khô thôi!Không có xuân hạ thu đông, chỉ có ho...
12/06/2022

Sao mùa hè mà lại mưa nhiều thế?
Ngốc ạ, Sài Gòn thì chỉ có mùa mưa với mùa khô thôi!
Không có xuân hạ thu đông, chỉ có hoa cỏ xanh tốt, không khí trong lành.



Bạn đã xem video mới của Kim Anh ?
truy cập ngay:
https://www.youtube.com/channel/UCZqPv1e0otIx8QEHGTkWPqQ/videos

Dạo này lại thích viết vớ vẩn ý, cậu lỡ rùi thì phải đọc hết đấy.------------Có một cô gái với lọn tóc đen nhánh, màu mắ...
11/06/2022

Dạo này lại thích viết vớ vẩn ý, cậu lỡ rùi thì phải đọc hết đấy.

------------
Có một cô gái với lọn tóc đen nhánh, màu mắt nâu hiền dịu. Hai tay xách váy, chạy khắp mọi nẻo đường. Có lúc cô bật khóc, cũng có khi rạng rỡ. Cứ mải mê theo đuổi chân trời hoa cỏ, mãi chờ đợi tiết trời mùa xuân.

Cây đã sớm chuyển mình, vàng rực một góc trời. Đã có những chiếc rụng xuống, nhẹ nhàng ôm lấy mảnh đất khô cằn.
Qua hết 4 tháng thôi, cây cành sẽ xanh tươi tốt. Em không thể chờ đợi sao, không thể cùng tận hưởng mùa thu sao.
Vãn cảnh rồi, đã không còn gì mong đợi. Em trầm ngâm và có vẻ rầu rĩ. Nét mặt có phần bi quan hơn, đôi mắt trở nên lì lợm, cái ngoảnh đầu dứt khoát, bước chân không chút run sợ. Em không thích là không ở lại, không đón mùa hè này nữa.

Xuân hạ thu đông tuần hoàn, há gì em lại chỉ trông chờ vào xuân. Mùa hoa nở nay đã kết trái, sẽ hẹn em ngót nửa năm nữa.

Hôm nay tớ có rất nhiều điều muốn nói với cậu. Nhưng khuya rồi, chúng ta đi ngủ thôi.Năm tháng còn dài, tớ sẽ kể cậu ngh...
10/06/2022

Hôm nay tớ có rất nhiều điều muốn nói với cậu. Nhưng khuya rồi, chúng ta đi ngủ thôi.
Năm tháng còn dài, tớ sẽ kể cậu nghe từ từ.

Đón xem vào chủ nhật này.

Address

Trong Rừng
Ho Chi Minh City
700000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tulip tháng 10 posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Tulip tháng 10:

Share

Category

Nearby travel agencies



You may also like