Biển Thổ Chu

Biển Thổ Chu cũng cấp dịch vụ du lịch tại đảo Thổ Chu: Vé tàu, nhà nghỉ, quán ăn, xe máy, ghe tàu tham quan câu cá lặn ngắm san hô

22/05/2024

Thổ Chu vẫy gọi !

18/02/2024

MỜI ANH CHỊ THU XẾP ĐẾN VỚI ĐẢO THỔ CHU

TRÍ BÉO TẶNG VÉ TÀU KHỨ HỒI

PHÚ QUỐC - THỔ CHU

trong tháng 3-4.2024 cho tất cả anh chị đã từng ủng hộ dịch vụ du lịch trọn gói của Béo tại các đảo Phú Quý và Côn Đảo

Hân hạnh đón tiếp cả nhà !

09/02/2024

ĐẢO THỔ CHU
BIỂN ĐẢO VIỆT NAM - NIỀM ĐAM MÊ CỦA BÉO

Với tình yêu Biển Đảo - Trí Béo mở chuyến đi đến với
ĐẢO THỔ CHU đầu tiên năm 2024

Thời gian : 10.3 đến 12.3.2024
Xuất phát từ Phú Quốc
* Béo tư vấn rõ thêm , tiết kiệm nhất để di chuyển đến Phú Quốc trước 1-2 ngày để tham gia chuyến đi vào ngày 10.3.2024

Chi phí : 1.999.999₫ / khách ( đón trả khách tại Phú Quốc )

Chưa bao gồm VÉ MÁY BAY , vé tàu kết nối đất liền với Phú Quốc
Giá vé máy bay sẽ được kiểm tra và báo giá khi anh chị quyết định

Béo thân mời tất cả mọi người đồng hành với Trí Béo đến với
THỔ CHU THÂN YÊU

11/10/2023

HÃY ĐẾN NƠI BẠN CHƯA TỪNG ĐẾN
XÃ ĐẢO THỔ CHU - TP.PHÚ QUỐC

Chương trình đặc biệt tháng 10- 11.2023 với tàu Cao Tốc Phú Quốc Express chỉ 165 phút cho hải trình 65 hải lý từ Phú Quốc đến với Xã Đảo Thổ Chu

Thời gian 7 ngày 6 đêm

Khởi hành các ngày :
Tháng 10 : 15.10 / 20.10 / 25.10 / 30.10.2023
Tháng 11 : 05.11 / 10.11 / 15.11 / 20.11 và 25.11.2023

Giá trọn gói từ Cảng Bãi Vòng Phú Quốc : 4.990.000₫ / khách

Hỗ trợ đặt vé máy bay kết nối từ mọi miền Tổ Quốc đến Phú Quốc
Hỗ trợ đặt vé tàu cao tốc kết nối Rạch Giá / Hà Tiên đến Phú Quốc

Alo Trí Béo

10/10/2023

HÃY ĐẾN NƠI BẠN CHƯA TỪNG ĐẾN
XÃ ĐẢO THỔ CHU - TP.PHÚ QUỐC

Chương trình đặc biệt tháng 11.2023 với tàu Cao Tốc Phú Quốc Express chỉ 165 phút cho hải trình 65 hải lý từ Phú Quốc đến với Xã Đảo Thổ Chu

Thời gian 3 ngày 2 đêm
Khởi hành các ngày : 13.11 / 18.11 / 23.11 và 28.11.2023
Giá trọn gói từ Cảng Bãi Vòng Phú Quốc : 2.740.000₫ / khách

Hỗ trợ đặt vé máy bay kết nối từ mọi miền Tổ Quốc đến Phú Quốc
Hỗ trợ đặt vé tàu cao tốc kết nối Rạch Giá / Hà Tiên đến Phú Quốc

Alo Trí Béo

02/10/2023

HÃY ĐẾN NƠI BẠN CHƯA TỪNG ĐẾN
XÃ ĐẢO THỔ CHU - TP.PHÚ QUỐC

Chương trình đặc biệt tháng 11.2023 với tàu Cao Tốc Phú Quốc Express chỉ 90 phút cho hải trình 100km từ Phú Quốc đến với Xã Đảo Thổ Chu

Thời gian 3 ngày 2 đêm
Khởi hành các ngày : 13.11 / 18.11 / 23.11 và 28.11.2023
Giá trọn gói từ Cảng Bãi Vòng Phú Quốc : 2.740.000₫ / khách

Hỗ trợ đặt vé máy bay kết nối từ mọi miền Tổ Quốc đến Phú Quốc
Hỗ trợ đặt vé tàu cao tốc kết nối Rạch Giá / Hà Tiên đến Phú Quốc

Alo Trí Béo

HÃY ĐẾN NƠI BẠN CHƯA TỪNG ĐẾN MÙA BIỂN ÊM CỦA VÙNG BIỂN TÂY NAM : THỔ CHÂU VẪY GỌI Chuyến đầu tiên tháng 10.2023 : 5.10....
30/09/2023

HÃY ĐẾN NƠI BẠN CHƯA TỪNG ĐẾN

MÙA BIỂN ÊM CỦA VÙNG BIỂN TÂY NAM : THỔ CHÂU VẪY GỌI

Chuyến đầu tiên tháng 10.2023 : 5.10.2023

ALO TRÍ BÉO

https://www.youtube.com/watch?v=52w9FW9Ewwg
13/09/2023

https://www.youtube.com/watch?v=52w9FW9Ewwg

Cảm ơn anh chị và các bạn đã giúp đỡCảm ơn Anh Nguyễn Thái Hậu Cảm ơn Anh Duy, Beo, xã Thổ Châu, TP Phú Quốc, Kiên GiangVideo có dùng Tư liệu ...

ĐẢO THỔ CHU VẪY GỌI : 20.9 và 25.9.2023 XÁCH BALÔ THEO BÉO THỜI GIAN : 3 ngày 2 đêm Khởi hành từ Sân bay Tân Sơn Nhất GI...
12/09/2023

ĐẢO THỔ CHU VẪY GỌI : 20.9 và 25.9.2023
XÁCH BALÔ THEO BÉO

THỜI GIAN : 3 ngày 2 đêm
Khởi hành từ Sân bay Tân Sơn Nhất

GIÁ : 5.500.000₫ / khách

Bao gồm :
Vé máy bay khứ hồi Sài Gòn - Phú Quốc
Vé tàu khứ hồi Phú Quốc - Thổ Chu
2 đêm nhà nghỉ
2 bữa sáng
3 bữa chính
2 bữa ăn nhẹ trên tàu
Xe máy tham quan

Alo Trí Béo

Trên đảo có Đền thờ Hoàng đảo Thổ Chu, một bên thờ Miếu Bà Chúa Xứ, một bên thờ Lăng Ông Nam Hải. Người dân đánh bắt xa ...
13/03/2023

Trên đảo có Đền thờ Hoàng đảo Thổ Chu, một bên thờ Miếu Bà Chúa Xứ, một bên thờ Lăng Ông Nam Hải. Người dân đánh bắt xa bờ đã lập lên ngôi đền để thờ cúng. Hàng năm tại đền diễn ra lễ cúng lễ hội cầu ngư, cầu cho mưa thuận gió hòa, làm ăn trên biển thuận lợi, là dịp để bà con tổng kết lại những chuyến đi biển; ba ngày diễn ra lệ cúng đều tổ chức cho người dân đến ăn uống miễn phí.

Lễ hội hàng năm 24-26.2 âm lịch . Năm nay 15-17.3.2023

20/12/2022
Bạn đã tìm được tuổi thơ của chính bạn qua những bức ảnh này không ! Cám ơn 1 thời không có Mạng Xã Hội ! Chúc mọi người...
27/08/2022

Bạn đã tìm được tuổi thơ của chính bạn qua những bức ảnh này không !

Cám ơn 1 thời không có Mạng Xã Hội !

Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ !

Trí Béo

Biển Thổ Chu xin chúc tất cả phụ nữ trên thế giới này mãi xinh đẹp, luôn là bông hoa thơm trong vườn hoa ngát hương. Và ...
20/10/2021

Biển Thổ Chu xin chúc tất cả phụ nữ trên thế giới này mãi xinh đẹp, luôn là bông hoa thơm trong vườn hoa ngát hương. Và mỗi người trên con đường kiếm tìm hạnh phúc sẽ tìm được một tình yêu ngọt ngào, phù hợp với chính mình!
Chúc một nửa thế giới ngày 20/10 thật là ý nghĩa, vui tươi, ngập tràn hạnh phúc.
❤❤❤❤

🎉🎉🎉 TIN VUI CHO BẠN🎉🎉🎉Ngày mai 15/10/2021,Tàu đỏ Phú Quốc Express 18 sẽ kết nối tuyến đầu tiên sau dịch đi từ Phú Quốc  ...
14/10/2021

🎉🎉🎉 TIN VUI CHO BẠN🎉🎉🎉
Ngày mai 15/10/2021,Tàu đỏ Phú Quốc Express 18 sẽ kết nối tuyến đầu tiên sau dịch đi từ Phú Quốc Thổ Chu.
Các tuyến còn lại vẫn tiếp tục đợi thông báo mới. Chúng mình tin rằng, ngày chúng ta gặp nhau sẽ không còn xa nữa đâu. Chúng mình sẽ cố gắng tốt hơn để mang lại cho các bạn những trải nghiệm tốt nhất.
---
Nguồn tin và hành ảnh: Tàu Cao tốc Phú Quốc Express

#𝐏𝐇𝐔𝐐𝐔𝐎𝐂𝐄𝐗𝐏𝐑𝐄𝐒𝐒

"có phải mùa thu giấu em sau vạt nắng vàng nhè nhẹ ngoài kia, để Anh kiếm tìm em như đứa trẻ vừa lớn ngây ngô đi tìm nhữ...
06/10/2021

"có phải mùa thu giấu em sau vạt nắng vàng nhè nhẹ ngoài kia, để Anh kiếm tìm em như đứa trẻ vừa lớn ngây ngô đi tìm những ngày xưa cũ.. có phải mùa thu giấu em trong màu hoa tím dại mà Anh mãi tìm trên hòn Đảo Thổ Chu “

Hy vọng sẽ có ai đó giúp đỡ được bạn ❤
31/08/2021

Hy vọng sẽ có ai đó giúp đỡ được bạn ❤

🎊🎊 Chân thành cám ơn tất cả bà con đã quan tâm, hổ trợ cho bạn ấy.

Sau hơn 2 giờ đăng thông tin, bạn ấy đã nhận được sự giúp đỡ từ một người chị gái xinh đẹp. Chị ấy sẽ sắp xếp cho bạn ấy về trong thời gian sớm nhất.
Hi vọng những nghĩa cử tốt đẹp như thế này của bà con xã đảo mình ngày càng được nhân rộng hơn nữa.

Chân thành cám ơn cả nhà.

____________
CẦN GIÚP ĐỠ

Bà con xã đảo mình nếu được xin vui lòng giúp đỡ trường hợp của bạn này nhé!

Mình không có số điện thoại, chỉ có link facebook. Bà con liên hệ bạn theo link dưới phần còm men nhé!.

Còn đây là nguyên văn bài của bạn:

"cô chú ơi con ở AN BIÊN ( trong bờ ) ra đây😟 từ lúc chưa có dịch bệnh đây là Lần đầu tiên con đi ghe ( Lưới Bao ) ..... làm cũng được 2 tháng mấy r ạ .. con đi ghe con làm k dc lanh lợi như ngt nên con hay bị chủ ghe mắng cha chửi mẹ con tuổi thân lắm trong lòng con lúc nào cũng nghĩ con sẽ được về nhà😥😥 sẽ dc Ôm mẹ Ôm cha nhưng đến nay 😔 con không còn chút hy vọng nào nữa ... con thì k quen biết ai trên đảo này hết 🙁... cô chú có quen biết ai thì LÀM ƠN 🥺 Làm ơn🥺giúp con quá gian ai để về Phú Quốc với... con sẽ đi tét dịch bệnh k vấn đề dì con sẽ tìm cách về Nhà sao ạ .... Con nhớ cha mẹ con nhiều lắm ... nếu được mong cô chú giúp đở con về phú quốc😔 .... còn k được thì k sao hết ạ.... Cảm ơn Cô Chú Đã đọc hết vài dòng nhắn giữi cũng như lờk thỉnh cầu của con ạ ...."

______

🦠 CHỐNG DỊCH Ở ĐẢO 🦠Hình ảnh những chiến sĩ biên phòng, hải quân trong đêm tối, mưa gió, lần dò trên từng bậc đá dốc đứn...
10/08/2021

🦠 CHỐNG DỊCH Ở ĐẢO 🦠

Hình ảnh những chiến sĩ biên phòng, hải quân trong đêm tối, mưa gió, lần dò trên từng bậc đá dốc đứng, đến từng căn nhà nằm cheo leo bên vách đá giữa con sóng gầm, gió rít để hỏi thăm, động viên giúp đỡ người dân, càng làm ấm lòng giữa cuộc sống khó nhọc nơi đảo xa.

Một hình ảnh khác thắm tình quân - dân được nhiều người dân trên đảo Thổ Chu, xã Thổ Châu, TP Phú Quốc (tỉnh Kiên Giang) kể lại trong những ngày ngăn cách với đất liền vì dịch Covid-19 và bão gió, khi những chiến sĩ của Trung đoàn 152 hàng ngày chia nhau đến thăm, động viên, cùng ăn, cùng ở tại các gia đình khó khăn, neo đơn, bệnh tật. Từ việc nấu ăn, dọn dẹp, lau chùi nhà cửa đến chăm bón từng muỗng cơm, chén nước cho những người già, em nhỏ là các anh làm.

Chị Diệu Hà bày tỏ: “Các anh em không quản đêm hôm, mưa gió, hễ nhà nào khó khăn là có mặt. Những ngày dông tháng gió, cách ly hoàn toàn với đất liền giữa đại dịch, chính những người lính bộ đội Cụ Hồ đã tiếp thêm niềm tin và sức mạnh cho người dân trên đảo vững tâm vượt qua khó khăn”.

Vùng biển đảo Tây Nam trải rộng trên diện tích hàng ngàn kilômét vuông, tiếp giáp với vùng biển của nhiều nước trong khu vực - nơi đó có hàng ngàn người dân, cán bộ, chiến sĩ các lực lượng sinh sống, làm nhiệm vụ trên các hòn đảo tiền tiêu: Thổ Chu, Hòn Khoai, Hòn Chuối, Nam Du, Hòn Đốc. Giữa bão tố, dịch Covid-19, những con người kiên gan ấy vẫn đứng vững, cùng nắm tay nhau giữ sự bình yên, an toàn để bảo vệ vững chắc vùng biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc nơi cuối trời Tây Nam.

—————————



Cre: Báo Sài Gòn Giải Phóng

LÍNH ĐẢO THỔ CHU(phần tiếp)Hòn Từ là một trong số tám hòn đảo lớn của xã Thổ Châu, huyện Phú Quốc (Kiên Giang), có diện ...
02/08/2021

LÍNH ĐẢO THỔ CHU
(phần tiếp)

Hòn Từ là một trong số tám hòn đảo lớn của xã Thổ Châu, huyện Phú Quốc (Kiên Giang), có diện tích tương đương 1km². Đứng trên đồi cao ở trung tâm xã đảo có thể nhìn thấy nhiều đảo lớn nhỏ, chìm nổi trên mặt biển xanh thẳm. Hòn Từ như một bức tường chắn sóng bão mùa gió Nam thổi trực tiếp vào Bãi Dông. Đã đến hẹn rồi nhưng gần một tuần trôi qua, chúng tôi chưa mang lương thực, thực phẩm sang Hòn Từ tiếp tế cán bộ, chiến sĩ đang đóng quân ở đó. Các anh Trung đoàn 152 nói đang mùa áp thấp nhiệt đới, gió cấp bốn cấp năm nên không thể đi được vì ngược sóng. Anh em tuy rất sốt ruột, song phải chờ!

Tin áp thấp nhiệt đới vẫn chưa suy giảm. Anh em bên Hòn Từ biết tuần trước đã có tàu rời Phú Quốc cập cảng Thổ Chu mang theo một số nhu yếu phẩm nên không thể để họ đợi lâu hơn nữa. Thường khi sóng biển lặng, có thể sử dụng tàu nhỏ của Trung đoàn 152 qua Hòn Từ, giờ thì đành thuê tàu chuyên chở hàng hóa từ Rạch Giá ra đây để sang Hòn Từ. Ông chủ tàu bảo, do biển động nên tàu chưa thể về đất liền nhưng vì chở đồ cho bộ đội bên Hòn Từ nên miễn phí.

Con tàu trên trăm tấn nhổ neo, rời cầu cảng khi những tia nắng đầu ngày vàng óng trải xuống mặt biển xanh biếc. Gió dìu dịu. Sóng lăn tăn. Tôi bảo thời tiết hôm nay đẹp, đi như thế này có gì phải sợ. Anh tài công nheo mắt, miệng mỉm cười mà giọng oang oang lẫn trong tiếng sóng: “Tàu mình chưa ra biển đâu, còn ở đáy hình chữ U. Vượt ra khỏi vách núi này anh sẽ thấy, nước văng lên sàn tàu, tràn cả vào buồng lái. Anh nên bỏ máy móc vô túi đi!”. Như để minh chứng cho lời anh tài công là mũi tàu chồm lên rồi hạ xuống đột ngột hứng trọn một con sóng ập lên sàn tàu. Anh bạn đồng nghiệp trẻ chưa lần nào đi biển, đang đứng tận hưởng niềm sung sướng rạng ngời trước trời biển bao la vội chui tọt vào buồng lái, mặt biến sắc. “Anh có bọc ni lông không?”. Anh tài công cười: “Say sóng không giống say xe. Anh ngồi còn không vững thì tay đâu cầm bọc. Anh lên võng nằm đi, tôi lấy cho anh… cái thau!”. Anh bạn trẻ tròn mắt nhưng không hỏi, leo ngay lên võng.

Những cơn gió nam thổi tới tấp, sóng biển đánh vào mũi tàu từng đợt, con tàu gần như… dậm chân tại chỗ. Còn nhớ cách đây mười năm, tôi cũng có từng ấy thời gian công tác ở Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Kiên Giang, thỉnh thoảng có ra một vài đảo công tác nhưng đây là lần đầu tiên tôi vượt sóng lớn như thế này. Tuy có chút lo lắng nhưng vẫn muốn đi. Thượng tá Vũ Văn Trung, Chính ủy Trung đoàn 152 Quân khu 9, bảo rằng các bạn trẻ bây giờ rất tuyệt vời, không chỉ có kiến thức về mọi mặt mà còn có tinh thần tiến lên phía trước như cha ông ngày xưa. Cho dù biết là khó khăn và vất vả đó, gian khổ và thiếu thốn đó nhưng vẫn sẵn sàng chấp nhận. Đi không chỉ khám phá những điều mới mẻ của thế giới xung quanh mà còn tự vượt lên chính mình. Lời anh Trung làm tôi cảm thấy tự hào dù mình đã bước vào tuổi bốn mươi, nghĩa là gấp đôi tuổi trẻ như chúng ta thường nghĩ. Anh Trung kể: “Hồi tôi thi vào trường sĩ quan, mang theo ước mơ của mình sẽ được ra đảo phục vụ, nhưng mãi đến bây giờ, sau gần hai mươi năm gắn bó với Sư đoàn 8 Quân khu 9, mới thực hiện được. Ngồi lên tàu ra đảo tôi rất bồi hồi, buồn vui lẫn lộn. Buồn là vì chia tay đơn vị cũ, còn vui là được cấp trên tin tưởng giao nhiệm vụ ra đảo công tác. Khi tàu cập cảng Thổ Chu, thấy anh em ra đón tôi càng xúc động! Rồi đi vòng quanh đảo tôi thật sự ngỡ ngàng trước nét đẹp của bãi biển hoang sơ với những hàng dừa cao vút soi mình xuống mặt biển xanh thẳm và nhiều đảo lớn nhỏ, chìm nổi. Tất cả người dân nước Việt luôn hướng về biển đảo với tình cảm thân thương và sự quan tâm chu đáo, nhất là dịp tết, các đoàn từ đất liền mang hơi ấm ra đảo để tiếp thêm niềm tin và nghị lực bảo vệ biển đảo cho người lính chúng tôi”. Hỏi thăm anh về gia đình ở quê hương Thanh Hóa, thoáng chút ưu tư, anh Trung nói: “Tính ra cũng mười mấy năm tôi ăn tết xa nhà. Ngày tết không về được nhưng tôi đã làm “công tác tư tưởng” cho vợ con nên quen rồi”. Nói vậy, nhưng trong sâu thẳm, tôi hiểu được nỗi niềm của người lính đảo đã có “thâm niên” xa nhà trong mỗi dịp mừng năm mới.

Khoảng cách từ Thổ Chu qua Hòn Từ chừng ba hải lý, chúng tôi phải mất gần ba giờ cưỡi sóng, nhưng cũng không vào được đảo. Tàu phải buông neo ngoài xa, sau đó dùng xuồng máy đuôi tôm lần lượt vào đảo. Chiếc xuồng nhỏ chòng chành, chao nghiêng ngỡ tưởng lật úp giữa những con sóng biển. Lên bờ, chúng tôi phải leo dốc một đoạn nữa mới đến doanh trại của đơn vị. Thượng úy Nguyễn Huy Cường, quê Bình Đại (Bến Tre), sau khi tốt nghiệp Trường Sĩ quan Lục quân 2 được điều ra đảo công tác. Trước đây, anh ở Cụm Chiến đấu 2 bên Thổ Chu, ba năm nay anh được điều sang đây làm trung đội trưởng. Anh kể, cuộc sống ở đây có quá nhiều cái “không” so với ở Thổ Chu chứ chưa dám so với đất liền, trong đó cái quan trọng nhất chính là không thông tin. Cả đảo chỉ có một chỗ duy nhất bắt được sóng điện thoại di động, nhưng cứ chập chờn, gián đoạn, khi cần thiết lắm mới chạy lên đỉnh gọi cho ai đó để báo tin. Vài lần anh Cường bị người yêu ở quê giận hờn vì “không thương em sao mới nói mấy câu đã cúp máy?!”. Mỗi buổi tối, đơn vị chạy máy phát điện xem thời sự, còn báo chí thì một tuần mới nhận được theo chiếc xuồng qua chợ xã đảo Thổ Chu mua lương thực, thực phẩm. Những khi biển động dài ngày, xuồng nhỏ không đi được thì nhờ các tàu đánh cá chở giúp. “Các tàu này cũng thường xuyên neo đậu ngoài khơi, ngư dân bơi vào đảo chơi thể thao với chiến sĩ nên coi nhau như anh em. Thỉnh thoảng, họ cũng ghé cho cá và xin nước ngọt. Vào ngày nghỉ, các chiến sĩ đi câu mực về cải thiện thêm”, anh Cường kể.

Trên đảo Hòn Từ, trước đây có nuôi gà nhưng bị thú rừng ăn mất, giờ chỉ nuôi heo. Hiện nay, đơn vị có bảy con heo đẻ, một con heo đực để phối giống và trên hai chục chú heo con. Binh nhất Đào Phước Thắng (quê TP Cần Thơ) nói vui: “Khi tụi em huấn luyện thì đàn heo đi chơi, đến giờ cơm mới lần lượt kéo về. Bọn nó có thời gian nên biết hết đồi dốc, hang hốc khắp đảo, còn tụi em thì chưa!”. Đất đai cằn cỗi nhưng anh em vẫn tận dụng trồng củ quả trên giàn để tránh heo… ăn trước, bảo đảm tự cung tự cấp 90% vào mùa mưa. Mùa nắng thì nước ngọt rất khan hiếm, chủ yếu dành cho sinh hoạt. Chiến sĩ Thắng cầm miếng dưa hấu do đoàn mang ra, vừa cười vừa nói rất thích thú mà làm mọi người muốn rơi nước mắt: “Thèm nhưng mấy tháng rồi mới ăn được món này”. Đi vòng quanh đảo, chúng tôi thấy ở đây cơ man nào là dừa. Dừa cứ vươn cao, thẳng đứng ven bờ đảo cát trắng xóa mà soi mình xuống biển xanh. Đây là nguồn thu lớn của đơn vị. Hàng tháng có người bên Thổ Chu sang mua mỗi trái 5.000 đồng, trung bình bán được từ 500.000 – 700.000 đồng/tháng. Vườn điều của đơn vị hiện nay đã già nên ít cho trái, năm nay chỉ thu được hơn ba tạ, chở vào Phú Quốc bán 8.000 đồng/kg.

Những ngày đầu, các chiến sĩ mới biên chế ra Hòn Từ, nói không buồn là… nói dóc. Như trường hợp binh nhất Nguyễn Xuân Đoàn (quê TP Cần Thơ). Sau khi tốt nghiệp đại học ngành công nghệ thông tin và làm thiết kế đồ họa cho một công ty tư nhân tại TP. Hồ Chí Minh được hai năm thì có lệnh gọi nhập ngũ. “Ngày đó, em không nghĩ rằng mình sẽ ra đảo, nhưng rồi cuộc sống thiếu thốn đã gắn kết anh em với nhau càng trở nên thân thuộc. Vừa rồi em có đề đạt nguyện vọng chuyển quân nhân chuyên nghiệp phục vụ lâu dài trong quân đội”, Đoàn chia sẻ. Rồi Đoàn giới thiệu trung sĩ Nguyễn Văn Thức, Khẩu đội trưởng súng máy phòng không 12 ly 7 – người được xem là “linh hồn” trong mọi hoạt động phong trào của đơn vị, bởi chất tếu táo, hay pha trò của người con quê vọng cổ Bạc Liêu. “Thời gian mới ra đảo, lúc em ngồi gác nhìn trời biển bao la, vắng lặng trong đêm, chỉ thấy thấp thoáng khơi xa nhấp nháy ánh đèn của ngư dân, nghe tiếng gió và sóng vỗ vào ghềnh đá mà nhớ nhà da diết, nhớ đồng đội từng học tập, rèn luyện ở thao trường Chi Lăng – Thức nói mà như ca bản nam xuân – Nhưng rồi em nghĩ tới nhiệm vụ nên buồn hoài cũng… chán, phải kiếm cái gì đó làm cho cuộc sống vui tươi hơn. Vậy là em để ý mọi chuyện xung quanh, nắm bắt tin tức rồi “biến chuyển” nó thành câu chuyện của đồng đội, kể cho anh em nghe chơi. Bây giờ mọi người hay nói em… nhiều chuyện, nếu em xếp nhì thì không có ai đứng nhất cả! Cũng là do mấy anh ở Đài Truyền hình Việt Nam ra đây phỏng vấn em rồi khen vậy thôi, chứ em thấy có gì đâu. Miễn sao mỗi ngày cứ… cười là ngon!”.

Có lẽ, với suy nghĩ và cách nói hài hước của Thức đã góp phần làm cho cuộc sống người lính trên đảo Hòn Từ bớt tẻ nhạt, cô đơn hơn. Bởi đây là một đơn vị độc lập, đóng quân cách trở, xa sự lãnh đạo, chỉ huy của cấp trên nên mọi việc lớn nhỏ phải tự giải quyết, nhất là trong quan hệ cấp trên – cấp dưới, giữa đồng chí đồng đội với nhau. Có đôi lúc anh em bất hòa, trung đội trưởng Cường rất bực nhưng phải làm chủ cảm xúc, chế ngự sự tức giận. Cũng may là từ lúc Cường qua đây, đơn vị anh chưa hề xảy ra sự việc đáng tiếc nào. Đó cũng một phần nhờ các chiến sĩ thông suốt nhiệm vụ, giữ vững đoàn kết, biết yêu thương và chia sẻ trong điều kiện thiếu thốn hay hoàn cảnh khắc nghiệt, vẫn kiên cường bám trụ và chưa một ai rời vị trí chiến đấu!

Tôi mơ màng nghĩ về những người lính Hòn Từ, về tình cảm anh em như một gia đình dẫu còn đó bao khó khăn, thiếu thốn, thử thách tinh thần và sức khỏe người lính, thì anh bạn “bắn” cho tôi một tin nóng hổi: “Trung đoàn 152 vừa bắt được cướp biển!”. Tôi vội bấm máy điện thoại, Chính uỷ Vũ Văn Trung xác nhận: “Đúng rồi. Chiến công đầu thuộc về Binh nhất Trần Hoàng Tuấn, chiến sĩ ở Cụm chiến đấu 1. Sau sự việc này, Tuấn được đơn vị và Quân khu khen thưởng, đồng thời thăng quân hàm vượt cấp từ binh nhất lên trung sĩ. Mặt khác, Tuấn được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh cũng khen tặng huy hiệu “Tuổi trẻ dũng cảm”, là một trong 20 gương mặt tiêu biểu toàn quân được Bộ Công an tuyên dương trong “Phong trào toàn dân bảo vệ an ninh Tổ quốc”. Hiện đơn vị đang hoàn tất thủ tục đề nghị Chủ tịch nước tặng thưởng Huân chương Chiến công hạng 3 cho Tuấn”.

Tôi tìm hiểu thông tin thấy trên Báo Quân khu 9 có bài viết về Binh nhất Trần Hoàng Tuấn, xin trích một đoạn: “Ngày 11-6, tàu Orkim Harmony trọng tải 7.300 tấn, chở 6 ngàn tấn xăng không pha chì xuất phát từ Singapore đến cảng Johor của Malaysia. Khi tàu cách cảng khoảng 30 hải lý thì bị cướp biển khống chế, lúc này trên tàu có 22 thuyền viên và giá trị hàng hoá tương đương 5,6 triệu USD. Sau khi cướp tàu Harmony, bọn cướp biển đã rời tàu, tẩu thoát bằng xuồng cứu sinh được cố tình sơn đen che đi biển số gốc, thay đổi số hiệu và số IMO (số đăng ký hàng hải quốc tế) để dễ dàng trốn thoát. Tới ngày 13-6, các cơ quan chức năng Việt Nam nhận được thông báo từ Trung tâm Điều phối cứu nạn hàng hải và thực thi pháp luật trên biển Malaysia, và đã triển khai các lực lượng phối hợp truy lùng toán cướp biển. Lúc 6 giờ 15 phút ngày 19-6, Binh nhất Trần Hoàng Tuấn đang thực hiện nhiệm vụ trực quan sát tại vọng Bãi Nhất (đảo Thổ Chu, Phú Quốc, Kiên Giang) thì phát hiện một chiếc xuồng cứu sinh không có số hiệu chạy vào đảo, Tuấn nhanh chóng báo cáo về chỉ huy đơn vị. Đến 6 giờ 30 phút, xuồng cập bờ, tám tên cướp vũ trang quốc tịch Indonesia giả dạng ngư dân gặp nạn có ý định tìm đường trốn trên đảo, Tuấn đã ra lệnh yêu cầu các đối tượng dừng lại. Ngay sau đó đồng đội cũng có mặt, lập tức khống chế, bàn giao cho các cơ quan chức năng”.

Những ngày sống với người lính đảo Thổ Chu, chúng tôi cảm thấy ấm áp như một gia đình, dẫu còn đó những thiếu thốn, cách trở nhưng đã bị khỏa lấp bởi niềm tin tưởng, lạc quan, yêu đời của tuổi trẻ thời đại mới là dám dấn thân, sẵn sàng cống hiến, thậm chí nếu phải hy sinh vì hai tiếng thiêng liêng: Tổ quốc! Tôi lại nhớ câu ca:“Cuộc sống ở đây còn nhiều vất vả nhưng lính vẫn vui vẫn ca hát yêu đời. Những đêm trăng lên những đêm thật tuyệt vời. Người lính đảo tuần tra quanh đất đảo không cho kẻ thù nuôi tham vọng cuồng điên”.

HỒ KIÊN GIANG

--------------------------



Cre: Hồ Kiên Giang

SẼ THẬT NHIỀU KỈ NIỆM NẾU BẠN ĐÃ TỪNG SỐNG TẠI THỔ CHU 🚢BÚT KÝ: LÍNH ĐẢO THỔ CHU Trung tá Đào Văn Hữu, Chính trị viên Cụ...
31/07/2021

SẼ THẬT NHIỀU KỈ NIỆM NẾU BẠN ĐÃ TỪNG SỐNG TẠI THỔ CHU 🚢

BÚT KÝ: LÍNH ĐẢO THỔ CHU

Trung tá Đào Văn Hữu, Chính trị viên Cụm chiến đấu 2 thuộc Trung đoàn 152 Quân khu 9, đưa tôi ra bãi Chiến Thắng – nơi có một tổ làm nhiệm vụ quan sát trên biển. Đây là nơi Phân đội Đặc công nước bí mật, bất ngờ chiếm đảo, dẫn đường cho tàu đưa bộ binh lên đảo đánh quân Pôn-pốt năm 1975. Từ đó, mọi người gọi bãi Chiến Thắng để nhớ về trận đánh năm xưa. Muốn vào đây chúng tôi đậu xe ngoài đường lớn, sau đó đi bộ khoảng năm trăm mét đường dốc đá lởm chởm, dựng đứng. Mệt! Thế nhưng hàng ngày, anh em ở bãi Chiến Thắng thay phiên nhau hai lần đi và về lên Cụm hơn năm cây số để lấy cơm. Còn buổi sáng, anh em tự túc bằng mì gói. Rõ ràng, việc ăn uống của người lính vốn đơn giản thì trong điều kiện khó khăn lại giản đơn hơn. Thậm chí, có chiến sĩ uống ly sữa hoặc cà-fe cho qua bữa, riết rồi cũng quen!

Binh nhất Hứa Phước Sang, quê ở Sóc Trăng, khi được biên chế lên chốt này không khỏi bị ảnh hưởng tâm lý! Trước mặt là biển mênh mông, sau lưng là núi cheo leo, không tivi vì không điện, có cái radio cũ kỹ nhưng bắt được sóng là… hên xui do thời tiết, báo chí thì thỉnh thoảng mới có, đôi khi cả tháng vì biển động, tàu trong đất liền không ra được. Vậy là chỉ mấy anh em ra vào, bao nhiêu chuyện gia đình, bạn bè, hàng xóm và cả những chuyện… không liên quan cũng tâm sự hết, đến nỗi khi “đụng mặt côm cốp” chẳng còn gì nói nữa. Lúc đêm xuống, xung quanh tĩnh lặng ngoại trừ tiếng sóng biển rì rào vỗ vào ghềnh đá, nhìn ngoài khơi xa lấp lánh ánh đèn của ngư dân đánh bắt cá tôm mà không thể không nhớ nhà, nhớ người yêu, nhớ cả những mùa gặt lúa dưới trăng trên cánh đồng quê mình. “Một thời gian thôi rồi cũng quen anh ạ! Với lại, không phải chiến sĩ nào cũng được điều lên chốt mà phải lựa chọn trong số ưu tú nhất.

Bởi ở đây xa đơn vị, xa sự quản lý của chỉ huy nên từng cá nhân chiến sĩ phải vững tin, phải tự quản lý mình và đồng đội. Làm được điều này hổng phải dễ nhưng cũng tự hào vì mình đã vượt qua chính mình”, giọng Phước Sang có chút gì đó kiêu hãnh. Cũng đúng thôi, đâu đó mỗi ngày vẫn xảy ra những câu chuyện về sự sa ngã của một vài cá nhân không vượt qua cám dỗ vật chất lẫn ham muốn đời thường để rồi nhận lãnh hậu quả đáng tiếc. Hỏi Chính trị viên Hữu mới biết, những người lính như Hứa Phước Sang, Trịnh Văn Đương…, ngoài phụ cấp như bao chiến sĩ khác thì chỉ được hưởng thêm mười ngàn đồng cho mỗi ngày trực. Số tiền ấy chia đều cho anh em cả chốt. Thế nhưng khi được biên chế lên chốt, chưa một chiến sĩ nào thoái thác nhiệm vụ hoặc rời vị trí quan sát hay chậm báo cáo tình hình theo quy định về trên. Điều này chứng tỏ dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào ở nơi đầu sóng ngọn gió, người lính vẫn khắc phục khó khăn, kiên cường bám trụ và phấn đấu hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao.

Chia tay các chiến sĩ bãi Chiến Thắng, chúng tôi đi bộ từ Bãi Ngự men theo bờ biển trên con đường đang thi công lổn ngổn đất đá, dưới cái nắng gay gắt của hòn đảo tiền tiêu. Gió từ ngoài khơi thổi vào từng chặp, mang theo vị mặn của muối trộn lẫn với vị mặn mồ hôi của người lính, có lẽ vì vậy mà quân phục của họ bạc màu nhanh hơn, da cũng sạm hơn. Phải mất gần một giờ, ba lần nghỉ chân tôi mới đến Trung đội Pháo 85. Theo Trung tá Hoàng Văn Chương, Chính trị viên Cụm chiến đấu 3, thì cuộc sống, sinh hoạt của cán bộ, chiến sĩ ở đây tương đối hơn bên bãi Chiến Thắng. Hàng ngày, anh em phân công xuống Cụm lấy thức ăn về tổ chức nấu nướng. Thời gian rảnh, anh em trồng rau, chuối, nuôi gà… để cải thiện bữa ăn. Buổi tối có máy phát điện thắp sáng, xem thời sự. Tuy nhiên, với những chiến sĩ ở đây nói riêng và trên đảo nói chung, thì nỗi nhớ nhà do cách trở địa lý, không gian luôn thường trực trong họ ngay từ ngày đầu đặt chân lên đất đảo. Giống như tâm trạng của Binh nhất Trương Minh Nhựt, nhập ngũ đợt 2 năm 2013. Trước đó, Nhựt mở tiệm sửa xe máy tại quê ở huyện Thới Lai (TP. Cần Thơ), vừa biên chế ra đảo được hơn bốn tháng. Nhựt tâm sự: “Hồi huấn luyện tân binh ở Sư đoàn 330 trên An Giang, thỉnh thoảng gia đình lên thăm. Còn ở đây cách trở tàu thuyền, điều kiện đi lại khó khăn nên em nói mọi người, nhất là bạn gái cứ an tâm, em sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ. Nói thiệt, lúc mới ra đây cũng chưa thoải mái lắm, nhưng rồi trong thiếu thốn, tình cảm đồng chí đồng đội càng gắn bó thêm, làm cho mình cảm thấy yêu mến chỗ này”.

Không yêu sao được khi được hoà mình vào không khí trong lành của thiên nhiên gần như hoang sơ của đảo. Đặc biệt là tận hưởng cảm giác của màu xanh mát mắt, dịu ngọt phủ trùm của rừng nguyên sinh, của hàng dừa cao vút quanh chân đảo và của màu biển xanh thẫm hút tầm mắt dưới màu trắng của mây trời. Đó là chưa kể những bãi cát trắng mịn màn dọc dài ven biển hay ngắm những đàn cá nhiều màu sắc lội tung tăng giữa 99 loài san hô tạo thành rừng trong làn nước trong veo. Những thứ đó ở đất liền sao tìm thấy để mong xua tan bao mệt nhọc, vất vả trong ngày!

Trung sĩ Kim Hiệp Hưng, Khẩu đội trưởng Khẩu đội Pháo 85, quê ở Sóc Trăng, bảo rằng ở đâu cũng có vui có buồn chứ không riêng gì đất đảo, quan trọng là do tâm trạng của mỗi người. Khi đứng trước những thứ xa lạ, ta sẽ cảm thấy lạc lõng, bơ vơ, trơ trọi, nhưng đã quen rồi sẽ cảm thấy thân thuộc, nếu xa rồi sẽ nhớ. “Ngày nghỉ, tụi em đi câu mực về cải thiện thêm bữa ăn hoặc lặn xuống biển ngắm san hô. San hô ở đây chỉ cách mé biển chừng hai chục mét, nhiều vô kể nhưng không ai có ý định bẻ đem bán dù giá khá cao. Người dân luôn giữ gìn những gì thiên nhiên ban tặng mang lại cho đảo nét đẹp đặc trưng, quyến rũ. Thỉnh thoảng, tụi em đi tiếp dân đẩy ghe. Những chiếc ghe bị sóng đánh dạt lên bãi phải đẩy xuống hoặc ghe va vào đá hư hỏng phải kéo vào bờ sửa chữa. Vui nhất là những dịp lễ tết, bà con địa phương lên cùng bộ đội gói bánh, giao lưu văn hóa văn nghệ, thể dục thể thao. Rồi tổ chức đón tiếp các đoàn ở đất liền ra thăm, tặng quà, chúc mừng. Những câu chuyện cứ kéo dài tràn ngập tiếng cười làm mình cảm thấy đất liền như gần chân đảo”, Hưng nói bằng giọng từng trải, đậm chất lãng mạn trong tiếng sóng vỗ mơn man vào ghềnh đá.

Trước khi đi lên đây, Thượng tá Dương Đức Mười, Trung đoàn trưởng Trung đoàn 152, cho biết mỗi khi tết đến, đơn vị sẽ xuất quỹ tăng gia tặng cho sĩ quan, quân nhân chuyên nghiệp, công nhân viên quốc phòng 300 ngàn đồng/ người, mỗi hạ sĩ quan – chiến sĩ 100 ngàn đồng. Mặt khác, hỗ trợ mỗi cơ quan, đơn vị trực thuộc 500 ngàn đồng để trang trí bàn thờ Tổ quốc. Vị chỉ huy quê ở “Thành phố hoa phượng đỏ” nói thêm: “Vừa rồi, Quân khu 9 đầu tư xây dựng, sửa chữa nhiều hạng mục công trình với tổng kinh phí hàng trăm triệu đồng đã làm thay đổi bộ mặt đơn vị có phần khang trang hơn, vững chắc hơn. Đồng thời, vận chuyển hàng trăm cây xanh ra trồng xung quanh đơn vị. Mới đây còn cấp 10 radio, 5 bộ tăng âm và đầu DVD karaoke 6 số, 10 đầu thu vệ tinh Vinasat, 14 ti vi, hệ thống tăng âm và trang trí khánh tiết hội trường, phòng Hồ Chí Minh… tạo điều kiện thuận lợi cho cán bộ, chiến sĩ sinh hoạt, vui chơi trong những ngày tết đến xuân về. Bấy nhiêu đó với cánh lính trên đảo này là hạnh phúc rồi, chứ anh em bên Hòn Từ còn thiếu thốn đủ thứ!”.
…CÒN TIẾP NHE MỌI NGƯỜI…
----------------



Cre: Bút ký Hồ Kiên Giang: Lính đảo Thổ Chu tại vanhocsaigon.com

THỔ CHU Xã Đảo xa xôi của Huyện Phú Quốc - Kiên Giang đã tiến hành bầu cử vào sáng 21.5.2021 với không khí rộn ràng , ph...
22/05/2021

THỔ CHU
Xã Đảo xa xôi của Huyện Phú Quốc - Kiên Giang đã tiến hành bầu cử vào sáng 21.5.2021 với không khí rộn ràng , phấn khởi và thành công tốt đẹp !

DÁNG ĐẢO HỒN QUÊ(Bài viết của một người con đảo)----------------------------Mỗi bận Lễ - Tết, cũng như các bạn sinh viên...
29/04/2021

DÁNG ĐẢO HỒN QUÊ
(Bài viết của một người con đảo)
----------------------------
Mỗi bận Lễ - Tết, cũng như các bạn sinh viên xa nhà, trọ học, tôi nao nao muốn trở về quê. Nhưng ngặt nỗi, đường xá xa xôi, nên cũng đành thôi. Tiễn những đứa bạn về quê, tôi nghe lòng mình trĩu nặng, bâng khuâng thương nhớ quê nhà!

Quê tôi xa lắm, tít tận miền Tây. Không phải xuôi đò dọc đò ngang kiểu miệt Đồng bằng sông nước hồn hậu mà phải vượt biển khơi để về nhà. Đất liền ra đảo, và từ đảo đến đảo phải đến hơn 200 km, chưa kể việc ngồi xe đò từ TP. Hồ Chí Minh, mất hơn 8 giờ mới tới được bến cảng để bắt đầu một hành trình đến Thổ Chu. Mà đâu chỉ có vậy, tàu ra đảo, chạy cũng có ngày có giờ hẳn hoi, hễ trễ lịch trình là phải ở lại đất liền vài hôm và ngược lại; còn chưa kể mùa mưa bão, đến cả tháng ròng mới có tàu chạy vô ra đón khách và vận chuyển hàng hóa nhu yếu phẩm. Nói xa thì xa, chứ đã là nơi chôn nhau cắt rốn vẫn thon thót nhớ, kiểu như cuống rốn chưa lìa, hỏi ai chưa từng có!

Nơi thế trận thiên nhiên; thế trận lòng dân; thế trận Biên phòng, cụm Đảo Thổ Chu quê tôi như mắt biển Tây Nam của Đất nước, đêm ngày không ngủ. Mùa mưa bão, Thổ Chu thi gan cùng sóng gió ì ầm; mùa nắng hanh khô, Thổ Chu vẫn mượt mà xanh, màu xanh của rừng nguyên sinh mênh mông như thuở nào chưa lưu dấu chân người khai khẩn. Cách trở với đất liền, nhưng xã Đảo Thổ Châu, cư dân mỗi năm đông lên trông thấy rõ; tiếng nói cười huyên náo trong buổi chợ sớm mai. Phần vì người dân đến đây tham quan du lịch, phần vì người ta chọn Thổ Châu làm quê hương thứ hai, xông xáo mưu sinh, làm giàu cho quê hương đất đảo.

Mẹ tôi kể, hồi ra đảo sinh sống, cha tôi hai mươi tuổi, còn mẹ mới tròn mười tám. Tuổi trẻ tràn trề nhựa sống, họ ríu rít cắm tên mình vào đất Thổ Châu, trưa hè nghe biển hát dập dềnh, tiếng ru con vọng khúc ơi ầu, quệt mồ hôi mẹ cha quên những ngày vất vã. Còn tôi, tôi lớn phổng giữa trùng trùng cát biển trên bãi Ngự, bãi D**g, chiều nghiêng nắng, gió thổi mùi hương khói - nơi đền thờ Hoàng đảo Thổ Chu, bịn rịn níu chân ai xin dừng bước, cuối đầu thấp một tuần nhang! Đêm về, tôi hay mơ những giấc mơ thành phố, có nhà cao tầng đầy đủ tiện nghi, có đèn điện sáng chưng lấp lánh những con đường, phố xá đông vui đẹp nghiêng trời với dòng người hối hã... Mỗi lần kể lại giấc mơ thao thiết, mẹ tôi cười hiền hậu, bảo ráng học nghen con!

Ngày tôi rời đảo, vào đất liền học Trung học phổ thông, tiễn chân tôi ra tận cầu cảng, nhìn mắt mẹ rưng rưng, tôi thấy trong đó niềm tin nguyện ước, dẫu dãi dầu nhưng mong cái chữ cho con, thấy thương mẹ quá chừng. Cha thì không nói gì, tỉ mẩn gói mớ cá khô cho con trai mà mình vừa đánh bắt mấy hôm trước bỏ vào túi xách, sau chuyến đi biển dài đầy tôm cá. Rồi đến ngày tôi nhận giấy báo đậu Đại học, cha cũng không nói gì, chỉ dấu niềm vui của mình vào những chuyến ra khơi, cùng chung với mẹ một đợi mong! Tôi nhớ ba nói với mẹ, em cho con tiền dôi dư, lên Sài Gòn, nó mua sắm gì thì mua, ở nhà chỉ cần có gạo, còn cá tôm thì đầy ngoài biển, đảo là nhà, biển là quê hương, nên mình lo gì cái đói. Rồi cha dắm dúi vào túi tôi, 500 ngàn bạc, nói của bác Năm gửi biếu. Cha nói, bác Năm bảo ráng học, mai mốt thành tài về dìu dắt em cháu trong xã mình, nghe xúc cảm trào dâng!

Đẹp thì đẹp thiệt, nhưng Sài Gòn không như tôi nghĩ. Chỉ riêng việc đi lại thôi cũng khắc hẳn với Thành phố Rạch Giá, hay thị trấn Dương Đông quê mình, chứ nói chi đến cái xã đảo Thổ Châu duy nhất có một ấp Bãi Ngự, xe máy chạy dù dù, chẳng lo chi kẹt xe hay khói bụi mịch mù. Dù người ta đã “quan trắc” sự vững vàng của những hàng cây cổ thụ, nhưng tôi lại sờ sợ khi đi trên đường phố Sài Gòn, không biết nó ngã lúc nào trong mưa gió. Quê tôi rừng một bên, biển một bên, con đường bê tông giờ chạy dài trong râm mát, nghe lòng ngực ta căng phồng bởi lá phổi xanh xào xạc gió! Người ta chào nhau nghe rõ từng câu, nhoẻn miệng cười chẳng lo chi son phấn, nghĩa tình chòm xóm bằng giọng í ới gọi nhau, con cá con cua dậy mùi thơm vị biển.

Xứ đảo quê tôi ngộ lắm, ai cũng có hai cái nhà, mùa gió chướng ở nhà này, mùa gió Nam ở nhà kia, nên người dân chúng tôi ở đây tự hào là cư dân của đảo chạy gió. Mà để có nhà mới, cũng có vui sướng chi đâu, bà con lối xóm xúm xích lại giúp đỡ lẫn nhau cất dựng sửa sang, riếc thành quen, nhịp nhàng như hơi thở. Riêng Bộ đội Biên phòng với bà con trong xã, họ thương nhau như ruột rà máu thịt, hễ có việc chi dân cần là có ngay Bộ đội. Có những chiến sĩ ngày ra quân, họ khóc như mưa, không muốn rời quân ngủ, bởi những kỉ niệm cuộn tròn nhắc nhớ nghĩa tình quân dân đã gắn bó keo sơn. Bởi thế, giờ đây giấc thành phố trở thành lần ranh biên giớ, nhường chỗ cho nỗi nhớ quê nhà quay quắt trong tôi. Lắm khi ngẫm nghĩ, giấc mơ thành phố với nhiều người trẻ, nó không phù phiếm xa hoa, riêng tôi dù xa biển đảo nhưng vị biển mặn mòi vẫn thuần khiết tâm hồn, mỗi khi nhớ về mẹ cha, nhớ lời dặn dò của bác Năm, nhớ dì Sáu lụ khụ xách giỏ đồ đạc tiễn chân tôi ra cầu cảng hôm nào.

Biết là con trai xứ đảo, các bạn học cùng lớp tôi thích lắm, nhất là các bạn từ nhỏ đến lớn sống ở Sài Gòn. Các bạn hay bảo, kể cho tụi nó nghe chuyện về xã đảo xinh đẹp, nơi tôi sinh sống. Tôi không ngần ngại kể. Mỗi lần như thế, tôi hay rủ rê tụi nó về Thổ Chu du lịch một chuyến cho đã đời. Rồi tôi luôn nhắc lại chuyện, rằng đảo Thổ Châu do Chúa Nguyễn Ánh phát hiện và đặt tên trong thời kỳ bôn tẩu nhà Tây Sơn. Dù trong Hán tự, Chu hay Châu được viết cùng một dạng tự, nhưng vẫn đọc là Châu. Sau năm 1975, một số cán bộ miền Bắc gọi nơi đây là Thổ Chu theo kiểu đọc chệch từ Châu, rồi dần phổ biến như bây giờ. Rồi tôi nói, nếu các bạn ấy đến quê tôi, nhớ ghé đền thờ Thổ Châu thắp một nén nhang thành kính tưởng nhớ anh linh những Liệt sĩ đã hi sinh giữ gìn đảo biển; tưởng nhớ hơn 500 đồng bào bị Khmer Đỏ thảm sát ngày 10/05/1975.

Và tôi, tôi không mang tặng một nhánh san hô tán, san hô bàng, hay san hô sừng hưu… nào cho các bạn ấy, bởi đó là tài sản quí báo mà thiên nhiên đã ban tặng cho người dân quê tôi như một đặc ân từ biển cả đã bao đời. Yêu biển, yêu rừng, yêu đảo tiền tiêu như quí yêu hơi thở của mình bằng những việc làm nhỏ nhất, tôi nghĩ vậy! Nhưng thể không quên tháng Sáu về, mùa dâu rừng, vải rừng chín mọng thơm hương, tôi sẽ gửi tặng các bạn ấy những chùm trái ngon nhất, như một món quà quê của người dân xã đảo chân tình và mến khách!

Tất nhiên, khi Tốt nghiệp Đại học, tôi sẽ trở về lại Thổ Chu cắm tên mình vào đất đảo như cha mẹ, hoặc ít nhất như loài chim nhạn, dù sinh sống nơi đâu nhưng đến mùa sinh nở cũng quay về Đảo Nhạn quê hương. Ăn những quả ngon đắt tiền, thơm lừng vị ngọt nhưng vị chua chua ngọt hậu của quả vải rừng, dâu rừng quê tôi như nhắc nhớ một trời kí ức! Con cá, con tôm được nhà hàng san trọng chế biến thành nhiều món ăn khác nhau nhưng làm sao ngon bằng bên bếp lửa than hồng những con cá, con tôm, con mực tươi rói mà cha tôi lúi húi ngồi nướng cho con trai mình ăn mỗi chuyến tàu về bềnh bồng nhịp sóng!

Thổ Chu với hai mùa mưa bão; nắng biển hanh khô, nhưng với tôi chỉ có một mùa xanh tươi rạng rỡ! Thổ Chu - nhớ lắm dáng đảo, ngọt ngào hồn quê!
C.M.T
--------------------------
cre: Cao Minh Tèo(Quán chiêu văn)

Address

Âp Bãi Ngự, Xã Thổ Chu, Tỉnh Kiên Giang
Rach Gia

Telephone

+84867777114

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Biển Thổ Chu posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Biển Thổ Chu:

Videos

Share

Category

Nearby travel agencies


Other Travel Companies in Rach Gia

Show All